Lần cập nhật gần nhất September 16th, 2023 - 07:23 pm
Chúng ta thường xuyên gặp phải những chuyện không như ý. Từ chuyện lớn như thi trượt, thất tình, thất nghiệp, ly hôn,… đến những việc nhỏ như mua sắm, trồng cây, nấu nướng,… ít nhiều đều có chuyện không may xảy ra khiến tâm muộn phiền. Nhưng khi TÂM BÌNH AN, bạn sẽ thấy ĐỜI thật ra rất BÌNH YÊN. Mọi điều xảy đến, mọi cũng bậc cảm xúc đều đang tô điểm thêm sắc màu cho cuộc sống của bạn mà thôi.
Review Ngày tâm ta an, sóng gió sẽ tan (2)
Cuốn sách tôi yêu: NGÀY TÂM AN, SÓNG GIÓ SẼ TAN
Giữa chốn bộn bề, cơm áo gạo tiền, toan tính, lo âu. Mọi người, ai ai cũng có công việc, nhiệm vụ và mục đích sống của riêng mình. Họ có ước mơ, khát vọng và sự cố gắng cho hiện tại, mong muốn có một cuộc sống ấm êm sau này. Người cần cù, chịu khó để hy vọng sau này có thể thành công và bước trên con đường tương lai sáng lạng…
Trên thế gian này, không có sự lựa chọn nào cho một lần vất vả mà suốt đời nhàn nhã, hoàn mỹ vô khuyết. Bạn không thể nào tất thảy điều tốt đều là của bạn. Bạn phải học cách cân nhắc trước sau, học cách buông bỏ, rồi mới có thể ngộ ra được điều gì đó. Bạn phải học cách chấp nhận sự tàn khuyết và bi ai của số mệnh, sau đó bình tĩnh hòa nhã. Bởi vì đây chính là đời người.
Tâm ta mãi phiền muộn, bất an, lo âu. Đừng lo lắng và suy nghĩ nhiều! cuốn sách “Ngày tâm an, sóng gió sẽ tan” sẽ cùng bạn gỡ rối mọi muộn phiền, giúp bạn tĩnh tâm và tìm thấy thiền tâm của chính mình.
Cuốn sách “Ngày tâm an, sóng gió sẽ tan” được viết bởi tác giả Lý Lê và Khẩm Gia Kha – giám chế. Lý Lê – cô là đệ tử Tam Bảo nhà phật, là người theo chủ nghĩa lạc quan, thích áo vải cơm chay, ưa trồng hoa cỏ, yêu cuộc sống đơn giản dễ chịu. Cô đi khắp nơi trong cả nước để ý những cảnh đẹp nhân gian, tin rằng cuộc sống cũng cần một trái tim Thiền để phát hiện những điều tốt đẹp. Cô nhiều lần giữ chức Chủ biên tạp chí Du lịch, chuyên mục ăn chay trên nhiều họa báo và tạp chí. Thẩm Gia Kha (nhà văn nổi tiếng – tác phẩm của anh được đăng trên các tờ báo và tạp chí quan trọng của Trung Quốc như Nhân Dân nhật báo, Quang Minh nhật báo, Báo thiếu niên Trung Quốc…., lọt vào các top sách bán chạy và top sách hay của Trung Quốc. Anh là đệ tử Thiền tông tại gia, có chuyên mục văn hóa trên Sina, chuyên mục Bình luận điện ảnh trên Nam Phương cuối tuần. Tản văn, tùy bút của anh ấm áp, mang tính chữa lành, sắc ảo nhưng không kém phần ôn hòa khoan hậu, được hàng triệu độc giả trẻ yêu thích, được các hãng truyền thông lớn chuyển đăng rộng rãi, là bạn với nhiều độc giả trẻ. Hai tác giả là người hướng phật, các câu chuyện đều được lồng ghép các điển tích phật giáo vào trong sách. Họ hướng người đọc tới tâm an lạc, sống cuộc đời hòa nhã, tịnh tâm. Cuốn sách giúp chúng ta giải sầu phiền não, được thu gọn bởi 12 chữ “BUÔNG KHÔNG NỠ, NGHĨ KHÔNG THÔNG, NHÌN KHÔNG THẤU, QUÊN KHÔNG NỔI”.
Giữa sớm sớm, chiều chiều, đời sống trong lành như thế. Nếu chúng ta học cách làm phép trừ một chút, giảm đi phiền não và dục vọng vốn quá nhiều, thì dù ở chốn sâu thẳm hồng trần, thể xác và tinh thần vẫn thanh tịnh dễ chịu, yên vui với hiện tại, thấm nhuần trong Thiên duyệt và Pháp hỷ. Xem hết phồn hoa, ngắm khắp trúc biếc, khi cuối cùng thân tâm phiêu bạt có thể dừng chân chốn núi thương trong lòng, khoảnh khắc ấy, chỉ có tĩnh lặng vui sướng.
Có khi nào bạn nghĩ “tâm mình có đang bình yên hay không?” Và bạn nghĩ về bình yên là như thế nào? ra sao? Bình yên với nhiều người là về quê trồng vườn rau, chăm thửa ruộng, nuôi ao cá, chăn đàn vịt …hằng ngày hưởng thụ một cuộc sống giản dị? Hay sáng ra bước chân xuống cầu thang, mùi thức ăn thơm thoảng thức – thấy vợ và con con đang cùng nấu bữa ăn sáng? Hay vào sáng cuối tuần được nằm lì trên giường ngủ thỏa thích mà không cần phải dậy sớm tới công ty làm việc bận rộn? Hay được nhâm nhi chén trà hảo hạng, thưởng nhành hoa, ngắm nhìn nhân gian, tán ngẫu, chơi ván cờ cùng người bạn tri kỷ? Có lẽ, tâm ta được bình yên khi ta làm việc gì đó một cách thật lòng và nhận lại niềm vui, hạnh phúc thực sự.
Đôi khi, có những chuyện chưa đến, người ta gọi đó là tương lai. Những chuyện đã qua người ta gọi đó là quá khứ. Quá khứ và tương lai, ở lại và bước tiếp, kỷ niệm và hồi ức… Bạn chọn gì? Ta thường tự mình than thở rằng “ông trời thật bất công với mình!”. Nhưng đâu phải vậy! ông trời không hề bất công với bất kỳ ai hết, mọi người đều đối xử một cách công bằng. Mọi chuyện đều do chính bản thân ta quyết định. Mọi cơ hội đều do ta nắm bắt, sự thành công hay thất bại là do chính ta gây nên. Đừng đổ thừa cho hoàn cảnh, thời điểm hay số phận. Đó chỉ là cái cớ, đó chỉ là sự bạo biện cho những sự lựa chọn của chính ta. Tại sao bạn luôn bi quan, tuyệt vọng, không tin tưởng vào năng lực thực sự của chính mình? Tại sao bạn cứ phải giữ khư khư trong mình những hồi ức bi thương? Sao bạn không quên đi những điều không đáng để ta suy nghĩ, để tim ta lại bị xuyên thủng đau đớn, thê lương tột cùng thêm lần nữa? Tại sao bạn cứ phải suy nghĩ sâu xa cho tương lai? Tại sao bạn cứ phải bận tâm lo lắng những điều trước mắt. Mọi chuyện đều có nguyên do, hãy học cách nhìn thấu sự việc, hãy học cách buông bỏ những chấp niệm không đáng có. Hãy học cách chấp nhận, an nhiên, hòa nhã, không lo nghĩ. Nhiều người họ cứ nghĩ thiền tâm chính là những việc cao cả, to lớn, người làm những việc như vị Bồ Tát sống hay phải cố gắng hết sức làm việc gì đó… Nhưng thật ra Thiền tâm đơn giản chính là gắng tỉnh ngộ, sống tốt cuộc đời của mình.
Cuốn sách “Ngày tâm an, sóng gió sẽ tan” sẽ gợi cho bạn một cuộc sống an nhiên, hòa nhã. Giúp bạn tìm thấy bản tâm của chính mình. Bạn sẽ không phải đương đầu, cố chấp giữa cuộc sống muôn bề khó khăn, gian nan. Hạnh phúc ở đâu xa? ngay trong tâm bạn đấy thôi, chỉ cần bạn sống một cuộc đời an nhiên, thong dong, tiêu dao tự tại. Chỉ cần bạn tĩnh tâm, mỉm cười và đón nhận thì dù đứng giữa bao sóng gió bạn cũng sẽ cảm thấy an yên. Khi ấy bạn sẽ nhận ra rằng mình đã “NỠ BUÔNG, NGHĨ THÔNG, NHÌN THẤU, QUÊN NỔI”.
Nuôi cá, quét nhà, tụng kinh, chuyển tre, ngắm sao, cuộc sống như thế cho người ta cảm giác ấm áp và thân thiết, hình thành đối lập rõ rệt ồn ã của đô thị. Điều này khiến tôi nhớ đến câu thơ:
“Xuân có trăng hoa, thu có trăng,
Hạ về gió mát, tuyết đông giăng,
Ví lòng thanh thản không lo nghĩ,
Ấy buổi êm đềm chốn thế gian”.Đói thì ăn, mệt thì ngủ, nóng thì hóng mát, lạnh thì sưởi ấm. Cái tâm bình thường tức là tự nhiên, không mảy may làm bộ làm tịch, không mảy may phải trái lấy bỏ.
Trong ngày mùa đông lạnh giá, ngồi trong nhà, nhâm nhi một tách trà nóng hổi, ấm áp, lặng nghe tiếng gió Đông Bắc thét gào ngoài cửa sổ, ta cảm nhận được một niềm hạnh phúc giản dị trào dâng trong lòng.
Có lẽ cuốn sách thích hợp nhất trong những lúc đó là “Ngày tâm ta an, sóng gió sẽ tan”. Đọc từng chuyện, từng trang sách, tâm ta như lắng lại cùng với từng câu chữ.
Đó có thể là câu chuyện của những con người vật lộn trong cuộc sống để có chỗ đứng giữa thành phố, đô thị ồn ào, vồn vã: người này thì chia con người thành hai loại hữu dụng và không hữu dụng; người kia lại cố gắng tranh cho mình suất dự khuyết trong danh sách tuyển dụng; có người tìm được cách vượt qua trở ngại để có được việc; có người lại từ bỏ công việc ổn định để tích lũy cho bản thân trên con đường sống với chính mình.
Đó có thể là câu chuyện của những tâm hồn đã từng gặp những vết thương lòng khi cô ấy đã bỏ đi tất cả để theo anh, lúc tưởng chừng sẽ hạnh phúc thì anh lại phản bội; khi anh ấy ly dị và tìm đến nấu ăn như một cách để tự chữa lành; hay khi cô ấy bỏ lỡ cơ hội được bày tỏ, luẩn quẩn trong mối tình “hoa chưa nở hết, trăng chưa tròn”.
Đó là những gợi ý để bạn có thể tận hưởng cuộc sống an nhiên. Tận hưởng những điều nhỏ nhặt nhất của cuộc sống, không quản mặn nhạt. Đối với người này, chỉ đơn giản để tâm nấu một bữa cơm cho gia đình đã là sự cúng dường tốt nhất cho tình yêu. Đối với người khác, chỉ một mùa hoa lựu cũng có thể an ổn tâm hồn trong những ngày tháng mệt mỏi, đơn điệu.
Còn rất nhiều câu chuyện khác nữa, tất cả đều xoay quanh một chữ “thiền”. Chẻ củi lấy nước, uống trà ăn cơm trong cuộc sống thường ngày, nơi nơi là thiền cơ, việc việc có thiền ý.
Trong cuộc đời, để theo đuổi hạnh phúc, ta cần học cách trở nên thông minh hơn, lau đi bụi bặm trong lòng, nhận thức bộ mặt vốn có của cuộc sống. Và cuốn sách này sẽ giúp bạn làm được điều đó. ❤
Điểm cá nhân đánh giá: 10/10 (không biết có phải là chủ quan không nhỉ? Nhưng mình thực sự thích cuốn sách, từ nội dung đến hình thức, thậm chí cả postcard)
– Tâm Phan
Trích dẫn Ngày tâm ta an, sóng gió sẽ tan
“Yêu là một sự lựa chọn. Người khác cảm thấy là hy sinh rất lớn, nhưng thật ra bản thân người trong cuộc hài lòng thỏa ý. Người có thể trao ra tình yêu thương, nội tâm rất vui vẻ.”
“Chuyện trong quá khứ đã trôi qua,
Tương lai bất tất nghĩ sâu xa.
Hiện tại thì nói việc hiện tại,
Mơ chín, dành dành lại nở hoa.”
(Thiền sư Thạch Ốc)
“Tắm một lần, ngắm một đóa hoa, ăn một bữa cơm, nếu bạn cảm thấy vui vẻ, không phải vì tắm sạch sẽ, hoa nở đẹp, hay thức ăn hợp khẩu vị của bạn, mà chủ yếu vì trong lòng bạn không có lo lắng, tâm hồn nhẹ nhõm, có thể chuyên chú vào cảm giác của thể xác, để thưởng thức, để thẩm định.
Do đó, niềm vui do tinh thần quyết định, thuật luyện kim của tinh thần có thể khiến nỗi đau khổ của xác thịt biến thành đề tài của niềm vui, đời người tuy có điều không vui, nhưng vẫn có thể lạc quan.”
“Chúng ta vẫn trách thế giới tàn nhẫn, nhưng thực ra nó rất công bằng. Đem cái bạn có đổi lấy cái bạn cần, thế giới này vẫn luôn là như thế. Có trách, chính là chúng ta đã quá tham lam, ước mơ nằm ngoài khả năng quá nhiều.”
“Cảnh đẹp trên thế giới vĩnh viễn không thể so với con đường về nhà. Sơn hào hải vị khắp năm châu, cũng không bằng một bữa cơm rau trà nhạt có người nhà cùng ăn. Cảnh đẹp, cơm ngon, tất cả chỉ vì xuất phát từ tình cảm ấm áp gắn bó từ tấm bé…
Chúng ta thường nghe nói phải tu hành tích đức. Thực ra, nấu cơm cho người nhà chính là sự tu hành tốt nhất, là sự cúng dường của tình yêu.”
“Đời người vốn dĩ không có chuyện nợ nhau. Chuyện đối tốt với ai đó đều là tự nguyện. Không phải mọi sự cho đi đều có đền đáp, cũng không phải mọi sự cho đi đều cần đền đáp.”
“Có những chuyện không biết trân trọng sẽ mất đi, nhưng đôi khi có những chuyện rõ ràng rất trân trọng thì cũng không tài nào giữ được.”
“Sống vì bản thân, không miễn cưỡng bản thân vì người khác. Giống như bình minh đến, không phải vì tiếng chuông; như ánh trăng rọi khắp mặt đắt không phải vì một người nào đó.”