Lần cập nhật gần nhất December 25th, 2022 - 10:24 pm
“Đây là một cuốn tiểu thuyết mà không giống những tiểu thuyết mình đã từng đọc khác. Nó đúng hơn là một câu chuyện trinh thám pha lẫn hài ước. Nó kể về cuộc đời đầy sóng gió của Allan từ khi còn là một cậu bé đến khi trở thành ‘cụ già 100 tuổi’. Với bối cảnh là lịch sử thế giới những năm 20 tác giả đã tạo ra những tình huống ly kỳ và cực kỳ hài ước. Từ chuyện vô tình nổ bom làm chết người hàng xóm, chuyện gặp những chính khách nổi tiếng như: Mao Trạch Đông, Tưởng Giới Thạch, Truman, Stalin… đến chuyện trốn trại dưỡng lão khi đã 100 tuổi. Mọi chuyện cứ như một trò đùa nhưng rất hợp lý và lôgic. Cái cách Allan đối diện với các tình huống trong cuộc sống đáng để người đọc khâm phục và ngưỡng mộ.” - Đỗ Thị Loan
Review Ông trăm tuổi trèo qua cửa sổ và biến mất (2)
Đã 100 tuổi rồi còn đi đâu?
Vào đúng dịp sinh nhật thứ 100 của mình, trước khi mọi người tổ chức tưng bừng chúc tụng, một cụ già đã trèo qua cửa sổ khu dưỡng lão và rời đi.
Một chuyến phiêu lưu có thể nói là vô định, bởi nó không có ý định từ trước, hoàn toàn không có sắp đặt sẵn. Đọc hành trình của ông, tôi cũng chả biết là ông đi đâu, sắp tới sẽ dừng ở chốn nào. Hành trình của ông lại đan xen giữa quá khứ và hiện tại, lúc đang ở thời kỳ này, đột nhiên quay ngoắt về thời kia, có lúc thấy ông chế tạo rượu Vodka từ sữa dê khi lang bạt ở vùng đồi núi giữa Nga với Trung Quốc…Thật, ông lang thang quá nhiều, người đọc như tôi không biết lối mà lần!!!
Nếu xét về các yếu tố lịch sử thì kể ra cũng là rất khó dung nạp đối với tôi. Một ông cụ Allan già cỗi, đâu ai ngờ ông đã đi dọc 2 mùa Thế chiến thứ nhất đến Thế chiến thứ hai trong suốt trăm năm sống trên cõi đời như vậy. Bàn chân Allan đã đặt lên biết bao quốc gia, từ châu Âu sang châu Mĩ, châu Á. Lân la Trung Quốc, Indo, sang tận Iran, Nga, Thụy điển, rồi cả Pháp. Mà phần lớn quãng đường đều là đi bộ, khi thì độc hành, khi thì có bạn cùng đi.
Hóa ra ông Allan già nua ấy từng là chuyên gia thuốc nổ – nên cũng dễ hiểu vì sao từng được săn đón, thậm chí truy lùng bởi nhiều người và tại nhiều quốc gia. Cơ mà tôi cũng chả hiểu sao bao nhiêu biến cố như vậy, đối mặt với rất nhiều người có vị thế chức quyền, thậm chí nhiều người trong số đó là ở phe đối lập, ở trong nhiều tình huống tưởng chừng “ngàn cân treo sợi tóc”…vẫn không vùi dập được ông Allan. Ông ấy vẫn sống tưng bừng và rất dai đến 100 năm có lẻ. Phải nói là ông quá may mắn luôn.
May mắn vẫn gõ cửa khi sinh nhật 100 tuổi dần qua đi, ông được kéo theo 1 vali nặng trĩu đầy tiền. Hẳn 50 triệu crown tiền Thụy Điển chứ ít gì. Rồi cuộc rượt đuổi giữa một bên tìm kiếm vali, một bên cầm theo vali bỏ trốn cũng hài ơi là hài, gay cấn ơi là gay cấn, mà cuối cùng, ông Allan vẫn thuộc về bên thắng.
Tại sao ông ấy lại may mắn như vậy?
Tôi cho rằng, đúc rút lại có thể là một số điểm cơ bản như sau:
Không khiên cưỡng. Mọi việc như thế nào cứ để thuận theo tự nhiên. Kiểu, mọi việc rồi sẽ có trời xanh an bài vậy.
Luôn lạc quan, ngay cả ở những tình huống bi quan mất phương hướng nhất cũng cố gắng tìm cho mình 1 điểm sáng.
Chuẩn bị tốt cho mình, Cuộc sống thay đổi, thế thời thời thế cũng xoay chuyển không ngừng. Tương lai là cái khó đoán định trước. Việc của mình là cứ chuẩn bị thật tốt cho chính mình, ít ra là nên có trong tay cái ngón nghề nào đó để không lo chết đói hoặc không lo không có người trọng dụng mình.
Không đặt nặng tư tưởng chính trị, phe cánh. Như ông Allan, ở thế trung dung, không ủng hộ và không bị áp đặt bởi bất kỳ một tư tưởng chính trị nào. Có lẽ vậy nên ông ấy mới có thể vừa là bạn với Harry Truma, vừa được Mao Trạch Đông sủng ái.
Tạo thói quen thích nghi với mọi sự thay đổi. Điều này giúp ông í luôn linh hoạt, dễ dàng ứng phó trong nhiều hoàn cảnh, khi gặp nhiều con người ở nhiều màu da, tôn giáo chính trị khác nhau.
Nhìn những điều này, cũng thấy ông trăm tuổi cho ta khá nhiều bài học đấy chứ!?!
Được biết, cuốn tiểu thuyết này từng bị 5 trên 6 NXB từ chối , bản in đầu tiên xuất hiện ở Thụy Điển vào năm 2010. Để rồi không ai ngờ rằng, cuốn sách đạt doanh thu kỉ lục với hơn 8 triệu bản in trên toàn cầu, được dịch ra hơn 35 thứ tiếng và đạt được nhiều giải thưởng lớn. Ở Việt Nam, sách cũng đã được tái bản tới 12 lần.
Bạn cùng nhà với mình, vốn rất hay kêu ca phàn nàn rằng mình suốt ngày tốn thời gian đọc truyện, khi được mình “mách” cho cuốn này cũng mải miết đọc. Rồi còn tìm phim xem nữa. Cơ mà phim thì, theo mình, mọi người đừng xem. Không hay bằng đọc truyện đâu.
Có dịp, mình sẽ review 2 cuốn còn lại của tác giả Jonas Jonasson. Vì mình mới đọc được 2 trong tổng số 3 cuốn sách của ông phát hành về VN.
Không ai sinh ra là sẽ được sống trong mộng ước của mình, và chính cụ Allan cũng như thế. Chắc hẳn ai cũng từng nghĩ cuộc đời của mình trôi qua trông thật vô vị nhỉ? Nhưng Allan thì không như thế.
Vào ngày sinh nhật lần thứ 100 của mình, cụ ông Allan Karlsson đột nhiên trèo qua cửa sổ ngôi nhà dưỡng lão – Nhà Già – và biến mất. Ở cái tuổi 100 hiếm ai đạt tới thì cụ có thể đi đâu được? Một cuộc truy tìm trên khắp nước Thụy Điển diễn ra từ phía những người có trách nhiệm chăm nom cụ cũng như chính quyền sở tại.
Song song với cuộc truy tìm nhân đạo ấy, một cuộc truy tìm đuổi bắt khác gay cấn hơn, xảy đến từ một tên tội phạm, kẻ đã ngớ ngẩn hoặc đúng hơn, bất cẩn trao vali 50 triệu crown vào tay cụ già này. Nhưng một người đã sống qua một thế kỷ thì không dễ gì tóm cụ ta được.
Jonas Jonasson đã xây dựng “Ông trăm tuổi trèo qua cửa sổ và biến mất” thành hiện tượng quốc gia ở Thụy Điển với nội dung xuất sắc, hài hước dí dỏm khiến người đọc cười sảng khoái.
Cuốn sách tuy không phải là cuốn sách để đọc nếu bạn đang cần nâng cao kiến thức văn học của mình hoặc đi tìm một thứ gì đó nghiệm túc. Thế nhưng, nếu bạn đang cần tìm thứ gì đó để giải tỏa căng thẳng trong cuộc sống thì đây chắc chắn là cuốn sách bạn nên kiếm tìm và thưởng thức ngay.
Không chỉ mang tính chất giải trí, bạn còn có thể học được một số điều từ cụ ông Allan:
– Mọi chuyện đều có cách giải quyết riêng của nó, theo cách này hay cách khác. Vì thế cứ để mọi chuyện diễn ra như tự nhiên, đừng quá gò bó mình hay người khác. Chuyện gì đến – sẽ đến.
– Bạn không bao giờ quá già cho một hành trình. Nói theo cách khác, không bao giờ quá trễ để làm một điều gì đó có ý nghĩa.
– Trạm Đọc