Dưới góc nhìn của một người mẹ vô cùng thương con, thông qua cuốn Sara Imas đã truyền tải những quan điểm giáo dục con theo cách “vô cùng tàn nhẫn, vô cùng yêu thương”. Bản thân bà cũng đã từng chăm sóc con 3 đứa con của mình bằng sự dịu dàng, bao bọc và đáp ứng con mọi điều. Nhưng trải dần, sau khi học được cách dạy con của các bậc cha mẹ người Do Thái, bà đã có cách nhìn và phương pháp giáo dục con khác hơn, con cái cần được dạy về tinh thần tự lập và trách nhiệm. Những đứa con cần tự học tập, tìm hiểu và làm việc để đạt được điều chúng mong muốn. Cha mẹ chỉ là người theo dõi và trợ giúp con một số vấn đề khó khăn.
Review Vô cùng tàn nhẫn vô cùng yêu thương
Không có người làm cha làm mẹ nào lại không thương yêu con của mình. Cha mẹ có thể đánh đổi và từ bỏ tất cả để con cái có được những điều tốt đẹp nhất trên cuộc đời này. Từ lúc sinh con ra cho đến khi ba mẹ chết đi, người làm cha mẹ không khi nào không lo nghĩ cho con mình.
Thế nhưng vẫn có những đứa trẻ sinh ra với đầy đủ ba mẹ nhưng vẫn gặp rất nhiều bất hạnh trong cuộc sống gia đình khi không có được tình yêu thương chăm sóc, khi bị ép buộc làm những điều mà mình không thích, khi phải sống trong sự kỳ vọng của ba mẹ,… Có rất nhiều hoàn cảnh khác nhau trong cuộc sống này. Bất kể chuyện gì cũng có thể xảy ra giữa cha mẹ và con cái.
Có cha mẹ nào không muốn con mình lớn lên trở thành một người con hiếu thảo trong gia đình và thành công ngoài xã hội. Nhưng liệu mong muốn đó có dễ dàng thực hiện được?
Hoa nhớ có một lần, khi Cherry tầm 3 tuổi, Hoa đã đánh đòn con vì một chuyện gì đó. Sau khi đánh xong thì vô cùng hối hận. Nên thông qua lời giới thiệu của một người bạn, Hoa đăng ký khoá học dạy con 12 buổi với mong muốn có thể dạy con mà không cần dùng đến bạo lực.
Hơn ai hết Hoa hiểu vì sao mình lại cư xử với con như thế. Đơn giản là vì Hoa copy điều đó từ gia đình lớn của mình. Quát tháo, nạt nộ và đánh đòn con. Tất cả những điều này đã trở thành bản năng của Hoa mất rồi. Mãi cho đến hiện tại, Hoa vẫn chưa thay đổi được. Hoa vẫn nóng nảy, vẫn quát tháo, vẫn đánh con khi dạy cho con học.
Nói thật với các bạn là, khi đang đọc đến những trang cuối cùng của quyển sách này, Hoa vẫn đang nạt nộ Cherry khi con không tập trung học và làm bài bị sai.
Hoa bị giằng xé giữa một bên là hiểu biết về kiến thức và một bên là bản năng đã ăn sâu vào máu. Hoa tự cảm thấy mình không phải là một người mẹ tốt. Cũng biết những điều mình đang làm sẽ đẩy con mình ngày càng xa mình hơn nhưng lại không đủ sức để làm điều đúng đắn.
Không biết thì không sao. Biết mà không làm được mới thật sự là đau khổ.
Tuy nhiên, Hoa không từ bỏ công việc khó khăn này. Bởi Hoa biết đây có lẽ là nhiệm vụ quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Lúc Cherry được hơn 3 tuổi đã biết rất nhiều từ Tiếng Anh là vì Hoa áp dụng các bài học về dạy con. Nhưng việc dạy đó không được duy trì đến hiện tại mà chỉ kéo dài 3-4 tháng nên giờ Cherry hầu như quên hết những từ đã học.
Chính vì không từ bỏ nên khi được một bé em giới thiệu cuốn sách này, Hoa đã mua ngay. Mặc dù mua cách đây cả năm mà đến nay Hoa mới có thể hoàn thành được nó.
Đọc xong quyển sách này, Hoa thấy bản thân mình còn có rất nhiều thứ chưa hề biết đến thì làm sao có thể dạy được con. Mục đích đọc là để dạy con nhưng Hoa thấy mình phải tự học trước rồi mới dạy con được. Ví dụ như tính cách nóng nảy của Hoa, nếu không thay đổi được thì sẽ dạy con như thế nào? Chứng kiến mẹ mình suốt ngày quát mắng, nạt nộ thì con của Hoa sau này tự nhiên cũng trở thành một người như thế. Đây chỉ là một ví dụ thôi, Hoa tin bạn sẽ tìm thấy rất nhiều điều tương tự nữa, những điều mà bạn thấy rõ là chính vì mình không có được nên con mình càng không có. Đúng như câu nói “muốn cho thì phải có”. Muốn cho tiền thì phải có tiền, muốn cho yêu thương thì phải có yêu thương. Bạn không có thứ gì, con bạn tự nhiên cũng không có thứ đó bởi bạn đã không thể dạy cho con biết cách để có thứ mà nó muốn.
Dân tộc Do Thái vốn là một dân tộc nổi tiếng thông minh và tài giỏi. Bởi vì từ nhỏ họ đã nhận được sự giáo dục từ trong gia đình. Cha mẹ đã biết cách dạy họ trở thành những CÁ THỂ ĐỘC LẬP, có khả năng sinh tồn trong bất kể hoàn cảnh nào. Họ từ nhỏ đã là những đứa trẻ hiểu biết, có đạo đức, có chính kiến và có năng lực làm việc.
Mà để làm được điều này thì cha mẹ của họ, vốn cũng đã là những người như thế.
Trong quyển sách này Bà Sara đặc biệt nhấn mạnh 3 nguyên tắc dạy con, gồm nguyên tắc có làm có hưởng, nguyên tắc trì hoãn sự thỏa mãn và nguyên tắc lùi một bước. Sở dĩ Bà đưa ra 3 nguyên tắc này là bởi vì Bà sống trên đất nước Trung Quốc từ nhỏ. Vì ảnh hưởng truyền thống yêu con vô bờ bến thậm chí là mù quáng của người Trung Quốc nên Bà mới nhấn mạnh những nguyên tắc này. Trên thực tế, cuốn sách còn giúp cho chúng ta lĩnh hội được rất nhiều bài học khác thông qua TRẢI NGHIỆM của mỗi bậc cha mẹ. Ở đây Hoa muốn nói, những gì bạn đã trải nghiệm thì bạn mới lĩnh hội được khi đọc mà thôi. Nếu cuộc sống của chúng ta quá ít trải nghiệm, có thể chúng ta sẽ không học hỏi được gì.
Khi đọc quyển sách này, Hoa cảm thấy mình nhận ra được rất nhiều bài học bổ ích trong việc dạy con, thậm chí là dạy cho bản thân mình để trở thành một người tốt hơn. Nhưng bạn biết đó, giữa biết được và làm được là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Tuy nhiên, Hoa vẫn tự khích lệ bản thân rằng chỉ cần mình mong muốn thì ít nhiều mình cũng sẽ làm được. Hoa không quá nuông chiều con nhưng đôi lúc đã thỏa mãn trước cho con rất nhiều đòi hỏi. Như quần áo, đồ chơi, bánh kẹo, con chưa kịp đòi thì Hoa đã mua cho hết rồi. Điều này làm cho con không biết trân trọng những thứ mà con đang có. Hoa không quá nuông chiều con nhưng với suy nghĩ dễ dãi, Hoa không chỉnh những câu nói và từ ngữ không đúng của con. Hoa không quá nuông chiều con nhưng đã thật sự không quan tâm dạy dỗ con đúng mức.
Hoa biết rất nhiều bậc làm cha làm mẹ cũng đang giống như Hoa, biết nhưng tự cho mình cái quyền BẬN RỘN mà không có thời gian dành cho con. Thật sự quá sai.
Trên cuộc đời này, niềm vui niềm hạnh phúc của một người chính là có được sự yêu thương và quý mến của những người xung quanh mình, trong đó quan trọng nhất chính là CON CÁI. Bởi vì con cái chính là tài sản lớn nhất của cha mẹ. Chúng ta phải làm sao để những đứa con của mình không chỉ lớn lên khỏe mạnh về thể chất mà còn cả tinh thần nữa. Làm sao để chúng trở thành những đứa con hiếu thảo trong gia đình và thành đạt ngoài xã hội. Làm sao để chúng ý thức được sự hy sinh, yêu thương và dạy dỗ của chúng ta dành cho chúng là những điều vô giá.
Khó lắm, khó lắm các bạn à. Đọc sách các bạn sẽ thấy những cái khó muôn trùng này. Nhưng Hoa tin đã có rất nhiều người cha người mẹ làm được thì chúng ta nếu muốn cũng có thể làm được. Hoa thật sự thấm với những câu nói trong cuốn sách:
“Không có người bất hạnh, chỉ có sự giáo dục bất hạnh”. Không có đứa con bất hiếu, chỉ có đứa con không may tiếp nhận phải một phương pháp giáo dục khiến chúng dần trở nên bất hiếu.
”Điểm số tốt = trường học tốt
Trường học tốt = tấm bằng đẹp
Tấm bằng đẹp = công việc tốt
NHƯNG
Công việc tốt KHÔNG ĐỒNG NGHĨA VỚI sự nghiệp thành công”“Sinh con là việc ngay cả gà mái cũng làm được, nhưng yêu con lại là việc khác”
Yêu con thì cha mẹ nào cũng yêu nhưng yêu con như thế nào là đúng thì không phải cha mẹ nào cũng biết.
Và nếu muốn biết phải yêu như thế nào là đúng, bạn hãy dành vài ngày để đọc quyển sách này nhé. Hoa tin, dù chúng ta chưa thể trở thành những người cha người mẹ tốt ngay tức khắc được nhưng ít ra chúng ta cũng GIÁC NGỘ được chân lý để dạy con. Biết cách làm rồi từ từ áp dụng còn hơn là cứ mãi mò mẫm trong bóng tối, để những đứa con do chính mình sinh ra phải trả những cái giá vô cùng đắt cho sự thiếu hiểu biết của chúng ta.