“Ánh đèn giữa hai đại dương” là câu chuyện về một người lính trở về từ chiến tranh, anh đã xin ra làm người gác ngọn hải đăng. Những tưởng anh sẽ một mình gặm nhắm sự cô đơn nhưng rồi mọi thứ lại dần thay đổi khi anh gặp, yêu và cưới vợ. Cuộc sống của anh của anh dần có thêm nhiều màu sắc, trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau,…
Review Ánh đèn giữa hai đại dương
“Em cũng không muốn tò mò. Chỉ vì… anh có cả một cuộc đời, một câu chuyện, mà em thì đến trễ. Em chỉ muốn hiểu mọi thứ. Muốn hiểu anh. Cô ngập ngừng, rồi hỏi nhỏ nhẹ, “Nếu không được nói về quá khứ, vậy có được nói về tương lai không?”
“Chẳng bao giờ có thể nói về tương lai cả, nếu em nghĩ cho kĩ. Ta chỉ nói được về những thứ mình tưởng tượng ra, ước ao tới. Những thứ đó đâu phải là tương lai.”
“Được rồi, vậy anh ước ao gì kia?”
Tom im lặng một lúc. “Cuộc sống. Chừng đó với tôi là đủ rồi.” Anh hít một hơi sâu rồi quay lại nhìn cô. “Còn em thì sao?”
“Ôi, em ước nhiều thứ lắm, lúc nào cũng vậy!” cô thốt lên. “Em ước gì trời thật đẹp mỗi khi trường học Chủ nhật đi dã ngoại. Em ước… anh đừng cười nha… em ước có một người chồng tốt, có nhiều con cái. Tiếng bóng cricket bay vào cửa sổ, mùi thịt hầm trong bếp. Con gái hát những bài Giáng sinh và con trai chơi đá bóng…”
Trích Ánh đèn giữa hai đại dươngTôi đã dừng lại rất lâu, đọc đi đọc lại nhiều lần cuộc đối thoại đẹp như một bức tranh, đẹp như một bài thơ này. Tôi đã khóc vì tôi thấy cả những năm tháng của đời tôi trong cuộc đối thoại giản dị mà đầy triết lí về cuộc sống, về hạnh phúc, về tương lai này. Tôi thấy hình bóng của mình cả trong Isabel, trong Tom và tôi thấy một phần nỗi đau của tôi trong bi kịch của gia đình họ.
Isabel Graysmark, cô gái trẻ vừa bước qua tuổi 18, mắt sáng lấp lánh như sao, trên môi luôn nở nụ cười, háo hức bước vào tình yêu như một cơn sóng trẻ trung và náo nhiệt vui đùa dưới ánh mặt trời.
Tom Sherbourne, 28 tuổi, lạnh lẽo như con sóng ngầm dưới đáy đại dương đầy băng tuyết. Từ đứa con trai nhỏ bị ghẻ lạnh trong một gia đình tan vỡ bước thẳng vào cuộc chiến tranh tàn khốc, Tom đã không mất mạng trong chiến tranh nhưng đã mất đi toàn bộ sức sống và tình yêu đối với cuộc đời.
Hai con sóng, hai đại dương khác biệt đó đã chạm vào nhau ở Janus Rock, hòn đảo nhỏ nơi tận cùng châu Úc. Isabel trở thành vợ của Tom và cùng anh ra hòn đảo hoang vu hẻo lánh coi sóc ngọn hải đăng.
Cuộc sống tưởng như là thiên đường mật ngọt trên đảo nhanh chóng trở thành nỗi chán ghét của Isabel sau ba lần sảy thai trong năm năm. Đứa bé lần thứ ba tuột ra khỏi tử cung ở tháng thứ 7 đã biến Isabel trở thành một con người cay đắng oán hận cuộc đời. Dù Tom đã cố gắng mang tình yêu để bù đắp tổn thương cho Isabel, cuộc hôn nhân của họ vẫn đứng bên bờ vực tan vỡ.
Đúng vào thời khắc đó, một chiếc thuyền dạt vào đảo. Trên thuyền là một người đàn ông đã chết và một đứa trẻ sơ sinh. Quá khao khát được làm mẹ, Isabel đã thuyết phục Tom che giấu sự thật, không báo cáo về chiếc thuyền và nhận đứa trẻ thành con của hai người, nuôi một ảo tưởng là gia đình họ sẽ được tròn vẹn hạnh phúc mãi mãi. Dù bản tính chính trực và lý trí nhiều lần lên tiếng, Tom vẫn không vượt qua được mặc cảm phải bù đắp cho vợ, nên cuối cùng đành buông xuôi chấp nhận sự sắp xếp của Isabel.
Thế nhưng, trong một chuyến nghỉ phép về thăm quê nhà, hai vợ chồng bàng hoàng nhận ra, Lucy, đứa con gái mà họ chăm sóc, yêu thương hai năm qua, vẫn còn một bà mẹ còn sống ở quê nhà. Và người phụ nữ đó đang vô cùng đau khổ khi phải tin rằng chồng và con mình đã chết trên biển hai năm về trước.
Bi kịch thực sự bắt đầu từ đây với những cuộc chiến thầm lặng diễn ra trong trái tim và lí trí của mỗi người. Sự lựa chọn nào cũng để lại một vết thương chí mạng với một trong hai người phụ nữ. Và ngay cả khi ta giả bộ lờ đi không lựa chọn, thì cuộc đời cũng sẽ gieo xúc xắc bắt ta phải đối mặt với sự thật. Rồi tới khi trái bom sự thật phát nổ, sức công phá của nó đã thổi bay tất cả mọi thứ, để lại một bình nguyên hoang tàn và lạnh lẽo.
Và bạn có biết, điều còn lại cuối cùng trên thế gian này là gì không? Điều còn lại cuối cùng, phép màu duy nhất có thể hàn gắn mọi tan vỡ, chữa lành mọi nỗi đau, chính là TÌNH YÊU. Dù có tan hoang tới đâu thì chúng ta sẽ lại vịn vào tình yêu mà đứng dậy thu dọn đời mình, trồng nên một bụi hoa hồng trong tim mình bằng những giọt nước mát lành của tình yêu. Tình yêu của chồng, của vợ, của mẹ, của con, và cả tình yêu của mình với chính mình.
Chỉ có tình yêu mới là ánh hải đăng vĩnh cửu soi sáng những đại dương sâu thẳm trong tâm hồn của mỗi người.
Chúc cho các bạn luôn tìm thấy và giữ được một ngọn hải đăng trong tim mình.
PS: hình như cuốn sách này đã xuất bản quá lâu nên không còn bán nữa rồi. Thật tiếc là tôi đã không đọc nó sớm hơn, tôi mua mấy năm giờ mới lấy ra đọc. Nhưng nếu tôi đọc nó sớm hơn chắc gì tôi ngày trước đã có sự rung cảm nhiều như tôi tại thời điểm này. Nếu các bạn không tìm được cuốn sách này, thì có thể xem bộ phim dựng lại từ sách. Bộ phim này tôi đã xem, cũng rất ấn tượng, dù so với sách thì chỉ là một bản sao mờ nhạt mà thôi. Hi vọng NXB Trẻ sớm tái bản cuốn này.
– Ta Lien