Chiếc bóng là những điều sâu kín, những nỗi bất hạnh ẩn giấu trong tâm hồn mỗi người và hiển nhiên mỗi người sẽ có chiếc bóng của riêng mình. “Người trộm bóng” mang đến trải nghiệm đặt mình vào vị thế người khác, đặt những chiếc bóng chồng lên nhau, có khi ta có cơ may giải thoát được những nỗi khổ đau cho người kia, hay chí ít cũng để thương lấy họ, vì chính ta cũng có một chiếc bóng mà.
Review Người trộm bóng (2)
NGƯỜI TRỘM BÓNG-HÀNH TRÌNH TRƯỞNG THÀNH DỮ DỘI VÀ ĐẦY CHẤT THƠ
“Có những kẻ luôn chăm chăm ôm lấy những chiếc bóng; họ chỉ có được cái bóng của hạnh phúc mà thôi” William Shakespeare
Câu trích dẫn đã vén một bức màn to đùng về một cậu bé con kì lạ sống trong một gia đình không trọn vẹn. Điều làm câu chuyện trở nên lạ lùng chính là chi tiết kì ảo được đan cài, Marc Levy đã cho cậu bé năng lực có thể trộm chiếc bóng của người khác, để nghe những tâm tư, những đấu tranh dữ dội bên tron họ. Và cho đến một ngày cậu chạy trốn chiếc bóng đó, vì chẳng biết cách nào để đối mặt với năng lực khiến mình lắng nghe được bất hạnh của người khác, nó khiến cậu bế tắc. Cậu đã chôn vùi khả năng đặc biệt của mình khi lớn lên, nỗ lực trở thành một bác sĩ để chữa bệnh cho người khác nhưng lại bỏ quên vết thương tâm hồn không kịp nguôi ngoai.
Như bao tiểu thuyết khác của ông, Marc Levy đan xem những chi tiết lãng mạn và cực kì đề cao tình cảm con người nhưng điểm đặc biệt của ông theo mình thấy, là ông hô biến, sắp xếp các tình cảm hòa quyện vào nhau, tình gia đình, tình bạn bè, điểm xuyết trong từng chi tiết cả một tác phẩm để lại nhiều cú ù òa cho tớ. Marc Levy cực kì tinh tế khi toàn bộ câu chuyện, ông không đan cài một lời khuyên răn nào hết nhưng lại khiến ta dễ dàng cảm nhận những thông điệp đầy tinh tế ẩn sau nhân vật và các tình huống truyện. Có thể mọi người sẽ có một hành trình thú vị với những ẩn dụ cực kì lý thú đấy.
Hơn cả, tớ thấy đâu đó một biểu tượng cho hành trình khám phá ra cái tôi, chạy trốn và rồi sống hòa hợp với nó. Cậu bé sợ hãi và loay hoay trước năng lực kì diệu của mình giống như chúng ta trong quá trình trưởng thành, đôi khi chúng ta cũng nghi ngờ chính bản thân mình. Không biết những thứ chúng ta đang làm có thật sự đúng đắn, thật sự đẹp đẽ hay chỉ là những lựa chọn vụng dại để rồi vấp phạm?
Khi chúng ta lớn chúng ta thay đổi, một vài có thể trưởng thành qua những góc khuất của bản thân, chấp nhận chính mình, hoàn thiện và nở rộ. Nhưng có một vài, do hoàn cảnh, do bên trong sợ sệt như cậu bé, để rồi chôn vùi tất cả tiềm năng còn dang dở. Để rồi khi lớn lên, ta như chú bướm phá kén gượng gạo không thể tung mình tự do. Chúng ta đang là hay đang giả vờ là một điều gì đó? Tớ nghĩ khi đọc “Người trộm bóng” của Marc Levy mọi người có thể nhận được một cái kết đẹp và phần nào trả lời được câu hỏi đau đáu ấy.
P/s: Có lẽ tớ là fan cứng của Marc Levy nên đôi khi tình cảm dành cho tác phẩm của ông khá lớn và không thể nhìn thấy hết các khía cạnh hay ho của câu chuyện. Hi vọng các cậu đọc review này và tìm đọc nó có thể chia sẻ cho tớ những góc nhìn khác nha.
NGƯỜI TRỘM BÓNG – MARC LEVY: Những cái bóng có thể tiết lộ điều gì về chủ nhân của nó?
Có những kẻ luôn chăm chăm ôm lấy chiếc bóng; họ chỉ có được cái bóng của hạnh phúc mà thôi.- William SHAKESPeARE.
Tôi thích uống cà phê, làm thế nào cũng vẫn chưa học được cách giữ mình khỏi hồi hộp khi một tách cà phê mới được mang tới. “Người Trộm Bóng – Marc Levy” cũng thế, tôi cứ đọc đi đọc lại nhiều lần nào cũng vẫn hồi hộp, hứng thú và có chút sợ sệt.
“Tình yêu, bạn biết đấy, thứ nó cần nhất đó chính là trí tưởng tượng. Mỗi người cần sáng tạo ra nửa kia của mình bằng toàn bộ trí tưởng tượng và sức mạnh của bản thân họ, và không được nhượng bộ thực tế, dù chỉ một ly một tấc; đến lúc đó, khi hai trí tưởng tượng gặp nhau… sẽ không còn gì đẹp hơn thế nữa.” – Romain GARY .
Câu chuyện kể về một cậu bé dị thường và có tuổi thơ chẳng mấy yên bình ở một vùng ngoại ô heo hút. Cậu bị phạt quét lá vào hôm thứ bảy đầu tiên của năm học khi cậu đề xuất rằng sẽ thật tuyệt nếu năm học là một thứ thuộc về thời quá khứ đơn giản khi cô giáo tiếng anh yêu cầu cậu minh họa cho bài giảng của cô. Ba giờ quét lá, cậu bắt đầu căm ghét mùa thu và cậu gặp ông bảo vệ có tên là Yves. Cậu đã lúng túng trả lời với ông bảo vệ rằng cậu có ước mơ muốn biến thành sự thật – Thuần hóa bóng đêm. Và cậu đã phát hiện ra cậu có thể lẻn vào bóng của bất kì ai. Mặc dù không cố ý nhưng những gì giằng xé tâm can, đấu tranh tâm lí hay cả những điều giấu kín không thể bày tỏ cùng ai của những người mà cậu lẻn vào đều rất tường tận.
*Giấc mộng thuần hóa bóng đêm.
Hồi nhỏ một và trong số chúng ta cũng có giấc mơ thuần hóa bóng đêm bởi vì nỗi sợ màn đêm:”Tôi sợ bóng tối, sợ những hình thù xuất hiện trong bóng tối của màn đêm, nhảy múa trên các gấp rèm cửa, trên giấy dán tường trong một căn phòng ngủ…”Người trộm bóng”.
*Cái bóng tiết lộ về chủ nhân của nó.
Cái bóng – hay chính là cuộc sống nội tâm của chúng ta, nó luôn tồn tại nhưng không hiện hữu. Bất kể ai cũng có, giấu kín và không thể cho ai biết. Nó không làm gì cả, thường im lặng và thi thoảng thét gào lên trong tâm trí. Đó thường là những kí ức đau khổ và ta luôn cố gắng kìm nén lại, không cho chúng gào thét. Sẽ thật tuyệt nếu ta tháo gỡ được nó, và cậu đã dùng biệt tài của mình để giải thoát cho Yves – ông bảo vệ, Luc – người bạn thân,hiểu được người bạn gái Cléa và đọc được tâm tư người mẹ bị chồng bỏ rơi của mình,…
*Gia đình là điều vô cùng quan trọng với tất cả chúng ta, đặc biệt là con trẻ.
Gia đình là nơi chúng ta được nuôi dưỡng, tận hưởng tình yêu thương của bố mẹ, là chỗ dựa khi gặp khó khăn. Người ra đi có trăm nghìn lối, nhưng chốn quay về chỉ có một. Những sai lầm của bố mẹ không chỉ để lại nỗi đau cho chính họ, mà còn rất ảnh hưởng đến con cái. Nhân vật tôi đã rất đau buồn khi phải chấp nhận sự thật rằng bố mẹ cậu li hôn, và cậu lo lắng rằng mọi người sẽ chế giễu cậu như thế nào.
*Không được cảm nắng.
Cậu là một con người nhút nhát, là đứa sinh sau đẻ muộn và có thân hình nhỏ bé nên thường xuyên bị bắt nạt. Thật không ngờ rằng cậu đã đối đầu với Marquès – cậu bạn cùng lớp to lớn thường bắt nạt cậu để tham gia ứng cử làm cán bộ lớp, hôn được cả Élisabeth và Cléa. Cậu có kì nghỉ hè tuyệt vời với mẹ ở một bãi biển và cậu đã gặp Cléa.
– ”Sao anh buồn thế? Cléa hỏi tôi.
– Vì kì nghỉ sẽ kết thúc và anh sẽ rất nhớ em.
– Phía trước bọn mình vẫn còn một tuần lễ nữa, và nếu sang năm anh quay lại đây, anh biết sẽ phải tìm em ở đâu.
– Đúng thế, dưới chân ngọn hải đăng.
– Em sẽ đợi anh ở đó ngay ngày đầu tiên của kì nghỉ.
– Em hứa nhé?
….
Tôi từng nghe nói trong một bộ phim những nụ hôn có vị ngọt của mật ong, xong với Cléa chúng lại mang hương vị của kẹo cao su mùi dâu tây mà cô vừa nhả đi trước khi ôm hôn tôi. Lắng nghe tim mình đang đánh trống trong lồng ngực, tôi tự nhủ người ta hoàn toàn có thể chết vì một cái hôn. Dẫu vậy tôi vẫn muốn cô làm lại lần nữa, xong cô đã lùi ra xa. Và nhìn tôi. Cô mỉm cười và viết lên tờ giấy trước khi vùng chạy đi:
– Anh là người trộm bóng của em, cho dù anh ở đâu, em cũng sẽ luôn nghĩ tới anh.
…
***Em đã đợi anh cả bốn mùa hè, anh đã không giữ lời hứa, anh không bao giờ quay trở lại…”Có lẽ tất cả đàn ông đều tồi tệ cho đến khi chứng minh được điều ngược lại, kể cả cậu hay bố cậu.
Và cuốn sách cũng dạy cho tôi rằng không nên tham lam những thứ không thuộc về mình để rồi chui vào một cái bóng không vừa.
Người Trộm Bóng là một câu chuyện về tình bạn, tình yêu, tình mẫu tử và con đường kiếm tìm hạnh phúc của mỗi con người. Không có phần kịch tính, hay mối tình diễm lệ nào, mà chỉ có sự đơn điệu nhưng không nhàm chán, Người Trộm Bóng như phút dừng lại giữa dòng đời ngược xuôi, sâu lắng và cô đọng của Marc Levy.