Lần cập nhật gần nhất March 1st, 2020 - 11:04 pm

“Chân mệnh hoàng hậu” của Đậu Đậu Ma Ma là một truyện phù hợp với những bạn thích trùng sinh sửa chữa sai lầm. Nam chính kiếp trước có lỗi với nữ chính, khi nắm giữ ngôi vị quên đi những lời yêu thương năm nào,… Nữ chính là con dâu nuôi từ nhỏ, nam chính trọng sinh nên càng cưng chiều chị, tự tay ẵm bồng, thay tã, tắm rửa cho chi,… kiếp sau anh cực sạch, bảo vệ nữ chính, truyện cực sủng và ngọt nữa.
- Review (2)
Review (2)
“Đã năm năm trôi qua, bây giờ đã là năm thứ bảy rồi mà hắn vẫn còn chưa xuất hiện.
Nếu như cái giá của sự trưởng thành là mất đi một người, thì ta tình nguyện không lớn lên..”“Hóa ra, cả hai chúng ta đều là gông xiềng giam cầm lẫn nhau.
Ta rời khỏi nàng, ta có thể trên chiến trường đánh đâu thắng đó không gì cản được, cũng không cần kiêng dè điều gì, thậm chí có thể cảm nhận được cảm giác sảng khoái vặn vẹo từ việc chém giết. A Đoàn, ta nghĩ ta thật sự điên rồi, giết người lại mang cho ta một cảm giác thật sảng khoái. Loại cảm giác sảng khoái này có thể bổ khuyết nhiều năm khó khăn như vậy..A Đoàn, ta không chỉ điên rồi, ta còn nhập ma.”
————————————————-
Kiếp trước, nàng là Thái tử phi được nuôi từ bé. Ngay từ lúc mới sinh ra, cuộc đời của nàng đã được định sẵn dành cho Thái tử ca ca. Từ nhỏ đã tiến cung, dưới sự chỉ bảo của Hoàng hậu nương nương, nàng từ một đứa bé hoạt bát dần dần trở thành một vị chủ mẫu đoan trang, đúng mực, sánh đôi với chàng.
Một người được sinh ra trong phủ Quốc công, không phải lo ăn, càng không phải lo mặc, vừa mở mắt chào đời đã được đưa vào cung, được chính tay Hoàng hậu nuôi dưỡng, ân sủng tận trời, người người đỏ mắt, thế nhưng đằng sau ánh hào quang ấy lại có biết bao nhiêu khổ đau bởi nàng luôn phải sống canh chừng, phải hành xử đúng mực, phải làm theo quy tắc, phải thực hiện lễ nghi, không có một lần được buông thả, được tự do, được sống theo ý mình.
Cuộc đời của bản thân, không phải tự chính mình quyết định. Hành động của bản thân, cũng vì người khác mà làm. Nàng khổ tâm, nàng bi ai, người đã không thấu, nàng lại luôn giữ trong mình, chỉ một mình chịu đựng.
“16 tuổi đại hôn, 18 tuổi sinh Hoàng thái tử, 21 tuổi sinh đứa thứ hai, 22 tuổi phong hậu, 24 tuổi phong bế cửa cung ngoại trừ con không gặp bất cứ kẻ nào..”
Cuộc đời nàng đã được định sẵn như vậy, trở thành gồng xích trói chặt lấy nàng. Nàng không thể giãy giụa càng không muốn giãy giụa, vì biết bao nhiêu niềm hy vọng gia tộc đặt lên nàng, biết bao trách nhiệm nàng phải gánh vác.. Trở thành bậc mẫu nghi thiên hạ chính là giẫm lên mạng người, mặc người gào thét cũng không thể quay đầu.
“Nhân sinh của ta đều do người khác quyết định, từ trước đến nay ta thật sự cũng không có được quyền tự quyết định mọi việc của bản thân. Từ lúc ta bắt đầu hiểu chuyện, tất cả mọi người đều nhắc nhở ta, ta chính là thái tử phi tương lai, ta không thể làm cái này, không thể làm cái kia, thậm chí mỗi lần muốn về nhà cũng không thể trở về ngay lập tức.”
“Ngoại trừ An Dương, ta không có lấy một người bạn tri kỉ.”
Quá mệt mỏi khi phải tranh đi đấu lại, nàng đã lựa chọn năm năm để buông xuôi tất cả, phong bế cửa cung. Không một ai được gặp nàng ngoại trừ đứa con trai đầu lòng, hằng ngày, nàng tự mình đan áo quần cho con, có lẽ đó cũng chính là những tháng ngày thanh thản nhất của cuộc đời nàng.
“Bán Đông, người cảm thấy mấy năm nay ta khổ sở sao?
Năm năm nay, là những ngày tháng bình tĩnh nhất của ta.
Không cần lo lắng người khác tính kế, không cần đối mặt với những khuôn mặt cười xấu xa mỗi ngày đến thỉnh an, không cần đi giải quyết những vương phi, phu nhân tranh cãi, không cần lo lắng tối nay hắn có đến hay không, không cần lo lắng hắn xử lý việc công quá lâu mệt muốn chết, không cần để ý đắc ý trên mặt những phi tần được thị tẩm..”“Ta không tự làm khổ chính mình.”
“Trước kia vì hắn, ta có thể cưỡng ép bản thân mình làm vậy, có thể cưỡng ép bản thân mình ra tay, có thể cưỡng ép bản thân mình làm quen. Nhưng nay bầu trời đã sập, không cần cố gắng chống đỡ nữa.”
Những lời thủ thỉ hóa tro tàn. Đêm đó, sức cùng lực cạn, đoá hoa ấy tự kết thúc sinh mệnh mình bằng ngọn lửa rực rỡ diễm lệ nhất.
“Ta chỉ nguyện cả đời này không gặp chàng.. Nếu có kiếp sau, khoảng cách của chúng ta nhất định là thiên cùng địa. Ta, Hứa Phượng Cửu nhất định sẽ không cùng chàng quen biết..”
Ngô Đồng chạy đến, vụt vào lửa đỏ nhưng đã muộn. Hai từ “đã muộn” sao nghe đau đớn đến thế. Đau đến tê tâm liệt phế. Chàng hối hận vô cùng, chàng dằn vặt vô cùng, chàng thống khổ vì mất đi nàng. Chàng khóc, chàng không chịu nổi sự thật nàng đã mất đi, chàng và nàng từ nay âm dương cách biệt. Sự thật như một cái gai nhọn đâm sâu vào trái tim đang ứa máu của chàng. Chàng hận mình, lại càng là hận nàng, rốt cuộc vì sao.. “vì sao lại bỏ ta đi”.
————————————————-
Sống trong đau khổ, dằn vặt nửa đời còn lại, có lẽ ông trời động lòng thương, để Ngô Đồng được trọng sinh mang theo kí ức kiếp trước làm lại một lần nữa; ngược mình, sủng nàng.
————————————————-
Kiếp này, A Đoàn vẫn là cô con gái cưng của Hứa gia, sinh ra trong sự bảo bọc, ân cần của cha nương. Để sửa chữa sai lầm trong kiếp trước, Ngô Đồng một tay đưa A Đoàn vào cung, đem hết ôn nhu cùng sủng nịch tặng cho nàng.
Tập tành bế trẻ trước khi nàng sinh ra để bế nàng, tự mình thay tã lót cho nàng, tắm rửa cho nàng, quả là hình dáng của một vú nương thực thụ.
Hơn nữa, Ngô Đồng còn tự mình thiết kế căn phòng của A Đoàn, không chỉ có phòng ngủ sinh động thú vị, còn có phòng chơi đủ những sắc màu rực rỡ. Lại còn có một gian phòng đặt xích đu để A Đoàn chơi vì sợ nàng chạy ra ngoài chơi sẽ bị cảm lạnh.. Ừm, phu quân chu đáo không ai bằng.
Nếu kể ra sự sủng ái của Ngô Đồng dành cho A Đoàn có lẽ kể đến khi heo biết leo cây vẫn chưa hết. Bởi vì, chàng vô cùng yêu nàng, vết thương còn đang rỉ máu vẫn luôn làm chàng nhói đau, chàng muốn bù đắp toàn vẹn cho nàng. Chàng có thể làm tất cả chỉ để đánh đổi được sự hoạt bát, niềm vui của nàng.
“Năm tháng lặng trôi, mong nàng đời này đều như bây giờ, khoái hoạt, vô ưu.”
Ngô Đồng dường như rất biết áp dụng đạo lý “nuôi vợ từ thuở còn thơ”, dần dần xâm nhập vào tâm A Đoàn khi nào nàng không hay biết.. Chỉ biết, từ khi nàng có mặt trên đời, Thái tử ca ca đã luôn bảo hộ nàng, cũng chính là tấm khiên vững chắc của nàng.
Một nam một nữ xứng đôi thêu dệt nên một chuyện tình hàng vạn thiếu nữ cô nương mơ ước, nam chính tự ngược thân, nữ chính ngoài sủng chỉ có sủng dù sau này gặp nhiều trắc trở cùng một đoạn “vọng phu” dài đằng đẵng bảy năm nhưng hai người vẫn về được với nhau, tha thứ cho nhau ở kiếp trước, vui vầy với nhau ở kiếp này.
Bên cạnh nam nữ chính còn có nữ phụ Hứa Tâm Dao, một cô bé có tình cảnh đáng thương – mất nương, cha ra ngoài lập thiếp thất. Chỉ vì lòng ghen tị được gieo trồng từ nhỏ đến lớn đã khiến nàng đi sai đường gây nên cái chết không nhắm mắt. u cũng là người đáng thương.
Bên cạnh một số sạn như hoàng hậu 30 tuổi sinh con 20 tuổi thì đây là một bộ truyện rất đáng để đọc, tác giả hành văn rất lôi cuốn, cách giải thích vấn đề rất hợp lý (nhất là đoạn phân biệt giữa tình cảm của nam chính dành cho nữ chính kiếp này và kiếp trước). Dù bộ truyện chứa đến 128 chương nhưng những chi tiết được thể hiện rất rõ ràng, mạch lạc mà không bị dông dài. Túm quần lại, truyện không có gì để chê, các đại gia nên nhào vào đọc.
– phx@YAML
“Ta chỉ nguyện đời này đều không gặp lại chàng..
Nếu như có kiếp sau, khoảng cách của chúng ta nhất định là thiên cùng địa. Ta, Hứa Phượng Cửu, tuyệt đối sẽ không lại cùng chàng quen biết….” (*)Đó chính là lời nói quyết tuyệt sau cuối mà nữ chính dành cho nam chính. Sau đó, nàng tự vẫn trong biển lửa đỏ rực ngập trời. Thiêu cháy thể xác nàng, thiêu cháy linh hồn nàng, cũng thiêu cháy toàn bộ những yêu – hận từng có trong kiếp này. Để lại một đống tro tàn, phủ kín mây đen u buồn cùng ân hận đau đớn cho người ở lại. Bởi vì, chàng đã không giữ được lời thề nguyền năm nào. Bởi vì, yêu đậm sâu nên hận mới dài lâu đến thế….
————————-
Kiếp trước, vì một lời ước hẹn mà nữ chính A Đoàn được chỉ định hôn ước ngay từ khi còn thơ bé cho nam chính là thái tử Ngô Đồng. Nàng sớm rời xa cha mẹ, được hoàng hậu đem vào cung nuôi dưỡng với thân phận thái tử phi. Tưởng chừng như đó là cuộc sống mà bất kể ai cũng chưa từng dám mơ ước. Thân phận tôn quý, cuộc sống hoàng tộc xa hoa, cùng một vị hôn phu ưu tú bất phàm.Nhưng, ai nào biết, chốn thành cao cửa rộng ấy lại là nơi giam giữ trái tim cùng tình yêu của nàng, mãi mãi. Nàng được dạy những lễ nghi phép tắc, biết đối phó những âm mưu thủ đoạn, biết tươi cười đoan trang diễm lệ, biết rộng lượng khoan dung… biết tất cả mà một vị hoàng hậu tương lai nên có. Nhưng nàng lại không biết, không biết cách chôn chặt tình yêu của mình. Để những năm tháng sau này, nó trở thành mũi dao chí mạng, giết chết nàng.
Lúc ấy, thái tử cũng đem lòng yêu thương A Đoàn và hứa sẽ bảo vệ cho nàng cả đời. Chỉ là…. Khi đứng trên ngôi vị cao nhất của hoàng quyền trở thành bậc đế vương chàng lại quên đi những yêu thương năm nào. Chàng vô tình gây tổn thương cho A Đoàn, cũng khiến nàng phải đi đến kết cục bi thương nhất. Ngọn lửa đỏ rực kia, đem A Đoàn đi mất, cũng đem luôn cả linh hồn chàng. Đời này, chỉ còn lại nỗi ân hận đau đớn và giày vò không cách nào quên được. A Đoàn, A Đoàn… tất cả chỉ còn lại tiếng gọi tang thương đến hết đời………
————————
Kiếp này, nam chính trùng sinh quay về năm 5 tuổi, trước khi A Đoàn được sinh ra. Vì thế, chàng nguyện với lòng rằng, chỉ cần là A Đoàn của chàng có thể trở lại, tất cả mọi sai lầm chàng đều nguyện ý gánh chịu. Nên khỏi cần nói cũng biết truyện sủng đến mức nào. Chỉ có ngược nam chính của chúng ta thôi nên đừng ngại ngần đoạn rv ngắn phía trên mà vội vàng bỏ cuộc nhé.Lần này, chàng dùng hết tất cả mọi khả năng của mình để chở che và bảo vệ cho A Đoàn tốt nhất. Chàng muốn tuyên bố cho mọi người biết rằng: A Đoàn là viên ngọc, là trái tim của chàng. Bất kể ai cũng không thể thương tổn nàng. Nếu không, kết quả sẽ thê thảm không nói hết.
Để tránh lặp lại những sai lầm trong kiếp trước khi A Đoàn bị đưa vào hoàng cung nuôi dưỡng. Chàng đã xin phép và tự mình chăm lo cho A Đoàn tất cả. Và chúng ta sẽ bắt gặp hình ảnh một thái tử 5 tuổi ẵm thái tử phi mấy tháng tuổi trong ngự thư phòng rồi còn tự mình thay tả khi nàng tè dầm nữa chứ
Nam chính trong kiếp này vô cùng đáng thương, vì chàng nhớ hết toàn bộ ký ức kiếp trước. Đau lòng, ân hận, khổ sở, phẫn uất lại chỉ có thể tự mình gậm nhấm. Chàng không quên được nỗi ám ảnh trong màn lửa đỏ khi ấy. Cái chết của A Đoàn là vết thương mà dù 2 kiếp thì vẫn đau như cũ. Nên, chàng nỗ lực đem đến cho A Đoàn toàn bộ những vui vẻ ấm áp và yêu thương dành cho nàng. Chỉ cần là nàng muốn, lật đổ thiên hạ chàng cũng không từ.
Vì thế, trong kiếp này, chàng vô cùng vô cùng sạch, cả tâm lẫn thân. Nói chung, chỉ chờ A Đoàn lớn lên là hưởng dụng mà thôi. Mà công cuộc “dưỡng hậu” của chàng cũng gian nan lắm. Cứ hết chướng ngại này đến chướng ngại khác, mà toàn chướng ngại khó nhằn không à. Cũng may, kiên trì cùng mặt dày là thứ chàng không hề thiếu nhé.
Thật sự, đây là một câu chuyện mà nội dung rất hay, nhất là tính cách của nam chính được tác giả xây dựng khá tốt. Chàng mang trong lòng ký ức kiếp trước mà sống nhưng lại không hề quên đi những đau thương đã gây ra cho nữ chính. Chàng tự mình thừa nhận tất cả sai lầm cũng dùng mọi cách để bù đắp lại, không hề đổ lỗi, trốn tránh hay chọn cách quên đi. Tình yêu của chàng, khiến mình rất cảm động. Nhất là những phân đoạn khi chàng nhìn thấy màu đỏ lại nhớ đến biển lửa năm nào giết chết A Đoàn. Đến mức, chàng thốt lên một câu rất đau lòng rằng: “Là ta, ta điên rồi, ta đã sớm điên rồi, tại thời điểm nàng chết, ta liền điên rồi…”
Càng về sau thì những bí mật liên quan đến kiếp trước và cái chết của nữ chính cũng được hé lộ. Chuyện do nhiều yếu tố mà nữ phụ là chị họ của nữ chính dường như đóng vai trò quan trọng. Nhân vật này cả 2 đời đều muốn gây sóng gió. Nhưng đáng tiếc, nam chính đã biết trước nên khi còn thơ bé đã phán cho nàng ta một câu rất tàn nhẫn: “Nàng là nàng, ngươi là ngươi. Không nên cùng nàng đánh đồng cùng một chỗ, NGƯƠI KHÔNG XỨNG”. 3 chữ giết chết một linh hồn. Đáng lẽ, chàng định xử nàng ta từ lúc bé cơ, nhưng mà sau giữ lại để cho A Đoàn biết được thế gian này thật sự rất nguy hiểm. Nói chung, nàng vẫn nên bên chàng là an toàn nhất.
Truyện thích hợp cho những bạn thích trùng sinh – sữa chữa sai lầm lại sạch sủng ngọt nữa. Nếu bỏ qua một vài lỗi nhỏ thì rất đáng đọc đấy ạ. Và truyện đã được edit hoàn rồi thì ngại gì mà không nhảy nào
– Page Review Ngôn Tình