Tạo Tác Thời Quang là câu chuyện xoay quanh nữ chính Quận chúa xinh đẹp Hoa Lưu Ly, con gái của Hộ quốc Đại tướng quân và Thái tử Cơ Nguyên Tố. Nàng miệng lưỡi chua ngoa, tính tình ương bướng, từ nhỏ đã thông thạo võ nghệ nhưng lại thích làm bộ yếu đuối ôn nhu hiền lành. Chàng thông minh hơn người, tuấn tú giỏi giang nhưng lại thích làm một hỗn thế ma vương.
Review Tạo tác thời quang (2)
Cả kinh thành không ai không biết Cơ Nguyên Tố là hoàng tử duy nhất được hoàng đế đích thân nuôi lớn, vô cùng yêu chiều. Hắn thông minh hơn người, lại tuấn tú không ai bằng, nhưng ngoài những cái đó ra, trong mắt đại đa số quần chúng hắn lại là một hỗn thế ma vương tính tình quái dị, chỉ cần mở miệng nói mát cũng có thể làm cho người ta thổ huyết vì tức giận.
Vì thái tử có dung mạo hơn người, địa vị cao quý nên rất nhiều cô nương ôm mộng trở thành Vương phi của hắn, thế nhưng hắn lại chẳng vừa ý một ai, thậm chí còn châm chọc ra mặt khiến trái tim thiếu nữ tan nát.
Do vậy việc Cơ Nguyên Tố đã hơn hai mươi tuổi nhưng chưa lập phi chủ yếu đến từ hai nguyên nhân: nguyên nhân thứ nhất là hắn không vừa mắt ai, nguyên nhân thứ hai là không ai dám dây vào hắn.
Mãi cho đến khi Hoa Lưu Ly, con gái út Hoa gia từ biên ải về kinh, Cơ Nguyên Tố trước nay chưa từng coi trọng chuyện tình yêu nam nữ mới bắt đầu cảm thấy, mình nên suy tính chuyện hôn sự từ bây giờ luôn mới kịp.
“Ông trời đã định hai ta hữu duyên. Khi nàng còn đang ở trong bụng Vệ tướng quân, chúng ta đã gặp nhau rồi. Lúc ấy ta còn trộm ước trong lòng, bé con trong bụng Vệ tướng quân nhất định phải ra đời bình an.”
Hoa Lưu Ly là con gái duy nhất của hai vị tướng quân tài giỏi nhất, lẫy lừng nhất khắp ngoài Nam trong Bắc.
Khi mang thai nàng, Vệ tướng quân đang trấn thủ biên quan, do gặp sự cố nên Hoa Lưu Ly bị sinh non, vậy nên thân thế nàng rất yếu. Một đứa trẻ sinh thiếu tháng mà lại còn lớn lên nơi quân doanh biên cương, hơn nữa còn xinh đẹp, hiểu chuyện, vậy tất nhiên sẽ được mọi người càng yêu thương, chăm sóc.
Trong mắt người đời, Hoa Lưu Ly là mỹ nhân ốm yếu, động chút là ốm, cảm xúc bất ổn xíu là ngất, thành thử chẳng ai dám làm dữ với nàng, cố gắng dối xử với nàng nhẹ nhàng nhất có thể. Một là bởi sau lưng Hoa Lưu Ly là Hoa gia, gia tộc có công với đất nước, chiến tích hiển hách, được Hoàng Thượng trọng dụng; hai là bởi nếu Hoa Lưu Ly ngã bệnh thì chắc chắn kẻ gây chuyện sẽ không được sống yên ổn; và ba là bởi vì, vị thái tử ở Đông Cung kia sẽ dằn những kẻ kiếm chuyện với Hoa Lưu Ly cho ra bã.
Trong mắt người ta thì là vậy nhưng thật ra việc Hoa Lưu Ly chăm chỉ xây dựng hình tượng mỹ nhân ốm yếu còn có một lý do nữa, đó là nàng muốn trở thành một mỹ nhân ốm yếu được lưu danh sử sách. Chính vì thế nên cách giải quyết mọi chuyện của Hoa Lưu Ly thường là: giả vờ đau đầu, giả vờ không khoẻ, giả vờ ngất… đến khi không giả vờ được nữa thì chỉ đành rút dao ra, động chân động tay đế xử lí vậy.
Về một mặt nào đó, Hoa Lưu Ly và Cơ Nguyên Tố khá giống nhau. Hai người đều ưa lối sống phóng khoáng, chân thành, chủ trương phải tận hưởng cuộc sống. Đó là lý do trước khi gặp Cơ Nguyên Tố, Hoa Lưu Ly vẫn ôm ý định sẽ nuôi trai lơ thay vì gả chồng. Nàng là một người rất dễ bị sắc đẹp mê hoặc, cũng không muốn bị trói buộc hay làm khổ ai, vì thế nuôi trai lơ là phương án thích hợp nhất. Nhưng sau khi gặp Cơ Nguyên Tố, bị nhan sắc của hắn mê hoặc, Hoa Lưu Ly cảm thấy thái tử là người đẹp nhất trần đời, chẳng ai bì được.
Nếu Cơ Nguyên Tố có khả năng khiến người khác tức đến thổ huyết chỉ bằng vài câu nói thì Hoa Lưu Ly cũng có năng lực khiến người khác phải khốn đốn khi mở miệng. Vậy nên khi Thái Tử hỗn thế ma vương và mỹ nhân ốm yếu của kinh thành ở cùng một chỗ, phản diện, pháo hôi đều cảm thấy… rất bất hạnh. Xin mượn lời ở phần văn án đế nói về hai người như sau:
“Một nữ chính khiến nhân vật phản diện phải nổi điên, một nam chính làm cho nhân vật pháo hôi chỉ hận không thể tự sát ngay tại chỗ. Việc họ gặp nhau, chính xác là bất hạnh của những người khác. ”
***
“Tạo tác thời quang’’ là một truyện đậm chất sảng vãn, cả nam chính Cơ Nguyên Tố lẫn nữ chính Hoa Lưu Ly đều được ông trời ưu ái và được trao cho bàn tay vàng bự hết sức bự, do đó hai người được nhiều người thích mà cũng lắm kẻ ghét.Trước khi gặp lại Hoa Lưu Ly (lần đầu họ gặp Hoa Lưu Ly vẫn đang trong bụng Vệ tướng quàn, còn Cơ Nguyên Tố lại là một cậu bé chưa trưởng thành), Cơ Nguyên Tố không sợ trời chẳng sợ đất, sau khi gặp Hoa Lưu Ly thì chỉ lo nàng không thích mình, lo nàng vô tư đa tình quá mà tiến bước trên con đường nuôi trai lơ. Hỗn thế ma vương khi yêu thì cũng như bao người bình thường khác, lo được lo mất như vậy đấy. Thậm chí ban đầu hắn còn do dự hỏi: “Quận chúa, nếu có người tôn trọng sở thích của nàng, để nàng tự do qua lại với các nam nhân khác thì nàng có đồng ý gả cho người đó không?”
Nhưng dù sao Cơ Nguyên Tố vẫn là Thái Tử, tính bá đạo ăn sâu vào máu, sao có thể để Hoa Lưu Ly nuôi trai bên ngoài, do đó về sau hắn trịnh trọng nói: “Nếu về sau nàng coi trọng kẻ khác… Bổn vương sẽ giết hắn. Thế gian này có rất nhiều kẻ dung mạo dễ nhìn, nếu không quản được trái tim nàng, vậy ta chỉ có thể xử lý kẻ khác thôi.”
Lần đầu tiên Cơ Nguyên Tố muốn đối xử dịu dàng với một người. Hắn tặng nàng đôi giày đẹp nhất để đi chơi hội, tặng nàng đồ ăn ngon, trang sức đẹp, cùng nàng đi thăm thú cảnh sắc kinh thành, dẫn nàng đi ngắm hoa lê trên núi. Mà dù trong cảnh hoa lê đẹp đến nhường ấy, khi trông thấy có cánh hoa đáp xuống mái tóc nàng, hắn vẫn chú ý thay nàng gỡ xuống. “Hoa lê không phải điềm lành, không thể để nó dính lên người Lưu Ly.”
Tuy rằng hình tượng của Hoa Lưu Ly là mỹ nhân ốm yếu. song nàng cũng không phải một người vô dụng chẳng thể làm gì. Khi ở biên quan nàng tương kế tựu kế bắt được Thế Tử địch quốc, khi về kinh thành lại năm lần bảy lượt chặn đứng bao vụ ám sát, trong đó có vụ ám sát nhắm vào thái tử Cơ Nguyên Tố. Người ngoài rỉ tai nhau Thái Tử là hỗn thế ma vương, nàng lại kiên nhẫn giải thích Thái Tử rất tốt, đừng nói xấu Thái Tử. Mình cảm thấy Hoa Lưu Ly ngoài mặt dù luôn yếu đuối nhưng theo lẽ nào đó lại là người năng động nhất truyện.
“Tạo tác thời quang” xoay quanh những tình huống dở khóc dở cười từ ngày Hoa Lưu Ly về kinh, gặp gỡ Cơ Nguyên Tố và các vị tiểu thư chốn kinh kỳ, về hoàng tộc nhìn thì có vẻ ai nấy đều ghét Thái Tử (trừ Hoàng Đế và Thái Hậu) nhưng không có những màn cung đấu khét lẹt mà rất hài hước, vui nhộn. Mỗi nhân vật đều có tính cách riêng, về điểm này thì Nguyệt Hạ Điệp Ảnh xây dựng nhân vật rất tốt.
Tuy truyện vẫn có vài chỗ chưa thỏa đáng, nhưng tựu chung tác giả viết chắc tay tình tiết độc đáo, hài hước, đọc rất thoải mái. Cá nhân mình thấy nam nữ chính truyện này có đôi chỗ được buff hơi lố và không duyên lắm, nhưng tổng thế vẫn ổn, rất đề cử cho những bạn thích cổ đại sủng hài.
– Ám Tần
Nữ chính của chúng ta – Hoa Lưu Ly là nữ nhi duy nhất trong tam đại trở lại của Hoa gia. Nàng vừa có dung mạo tuyệt sắc, vừa có vũ lực, lại vừa độc miệng, mang chút điêu ngoa; nhưng hình tượng của nàng trong con mắt người đời lại là “ốm yếu, ôn nhu thiện lương” Phúc Thọ Quận Chúa. Sở dĩ nàng như vậy chính là vì mộng tưởng thời thiếu nữ của nàng: trở thành bệnh mỹ nhân được lưu trong sử sách; ngoài ra, có lẽ cũng là để tạo vỏ bọc ngụy trang cho mình.
Suýt chút nữa thì mặt nàng đã bị hủy rồi!
Ai phá hỏng mộng tưởng trở thành mỹ nhân nhu nhược của nàng thì đó chính là kẻ thù lớn nhất.
Hoa Lưu Li xuất thân tướng gia, 10 tuổi liền phải canh gác ngoài quân doanh. Hoa Gia trung với Tấn Quốc, Hoa Lưu Ly cũng vậy, nếu đời này Thái Tử không xuất hiện, hay đúng hơn là Thái Tử có dung mạo đẹp đẽ xuất hiện, có lẽ, nàng sẽ cống hiến cả đời vì Tấn Quốc.Nàng cắn đầu lưỡi, cố gắng làm chính mình tỉnh táo, mở to mắt nhìn vào Thái Tử đang ôm chặt mình, vươn tay một cách khó khăn, bảo vệ đầu và mặt của Thái Tử.
Người, không thể chết.
Mặt, cũng không thể bị hủy.
~~~~Nam chính – Thái Tử Cơ Nguyên Tố của đương triều Tấn Quốc tướng mạo tuấn mỹ, văn võ song toàn, được Xương Long Đế dạy dỗ, thiên sủng từ nhỏ. Theo lý thuyết, Thái Tử phải là tấm gương cho thiên hạ, là một kẻ có dã tâm, biết luồn lách để giữ được sự tin sủng của Hoàng Đế. Nhưng không, Cơ Nguyên Tố lại đi ngược lại, hắn không có được thanh danh tốt, độc miệng, tính tình xấu.
Thân là Thái Tử, Cơ Nguyên Tố lại ngày ngày ngóng trông được phủi tay làm chưởng quầy, để lại việc cho Xương Long Đế.
“Phụ hoàng, vì liệt tổ liệt tông của Cơ gia ta, xin ngài đừng nghĩ bi quan như vậy.” Thái Tử nói: “Ngài là chân long thiên tử, vì con dân của Đại Tấn, ngài vất vả một chút đi.”
“Nhi thần còn nhỏ, không những chưa đón dâu, cũng chưa sinh con.” Thái Tử lui lại, cách Long Bào càng ngày càng xa: “Có một câu nói rất đúng, chưa mọc đủ lông đủ cánh sẽ không làm được việc, nhi thần còn non trẻ, không đáng tin cậy.”
Xương Long Đế: “……”
Nói vậy thôi, thực ra Cơ Nguyên Tố cũng đã hoàn thành đúng trách nhiệm của mình, những việc quốc gia yêu cầu hắn, những việc nguy cơ hệ trọng, hắn đều đứng ra để hoàn thành. Cơ Nguyên Tố không phải là Thái Tử hoàn mỹ nhất, nhưng hắn là kẻ nhận biết rõ giới hạn và trách nhiệm của mình nhất.
~~~~~Tấn Quốc chính là một đại diện cho hình tượng quốc gia bền chắc: vua anh minh, quân thần tin tưởng lẫn nhau, tôn trọng lẫn nhau. Nguyệt Hạ Điệp Ảnh đã thành công khi phác họa nên bức tranh bình hòa giữa tình thân, tình nghĩa, tình yêu, đan xen các yếu tố chính trị.
Nhân vật phụ mỗi người cũng có một tính cách riêng, hình ảnh giữa họ không đan xen với nhau, làm nổi bật lẫn nhau .
Trong những cảnh căng thẳng, nghiêm trọng, tác giả thường xen lẫn các yếu tố hài hước hay bất ngờ nhằm hòa hoãn không khí. Tâm thái của độc giả sẽ vô cùng thoải mái khi đọc các tác phẩm của Nguyệt Hạ Điệp Ảnh.
– An Vũ