“Cô ấy năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” gợi cho chúng ta nhớ về những cảm xúc thanh xuân mình từng trải qua. Cảm giác như nó mới chỉ xảy ra ngày hôm qua, bạn chỉ vừa bước qua ngày hôm ấy. Ngày hôm qua ấy, có một chàng trai hoặc cô gái từng là “the apple of my eyes” mà thậm chí họ còn không nhớ mặt người đã đặt họ trong lòng. Cửu Bả Đao đã gieo vào lòng người một chút bi chút hài thanh xuân giữa guồng xoay của cuộc sống xô bồ này.
Review Cô ấy năm ấy chúng ta cùng theo đuổi
Bạn đã bao giờ tự hỏi rằng, thanh xuân rốt cuộc là gì chưa?
Đó là đám bạn tinh nghịch, là lớp học cuối hành lang, là bài hoá đọc mãi không hiểu hay là cô bạn cùng lớp mình thầm thương?Nếu bạn cần câu trả lời, mình nghĩ “Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” là một lựa chọn đúng đắn để bạn giải đáp được những câu hỏi về thanh xuân của chúng ta đấy!
“Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” là một tác phẩm của tác giả Kha Cảnh Đằng. Khi mới nghe tên, có lẽ cả bạn và mình đều sẽ nghĩ: “Chỉ là một quyển tiểu thuyết ngôn tình vườn trường thôi mà.” Nhưng không. Mình cam đoan với các bạn, cuốn sách này không chỉ là một chuyện tình, nó là cả thời niên thiếu của chúng ta.
Nội dung truyện rất nhẹ nhàng, kể về cậu bạn cá biệt Kha Cảnh Đằng đem lòng thích cô bạn học giỏi nhất lớp Thẩm Giai Nghi. 2 người ở bên nhau suốt những năm tháng cấp 3 tươi đẹp nhất đời người với tư cách…là bạn. Những ngày ấy thật đẹp, Kha Cảnh Đằng thay đổi bản thân tốt đẹp hơn vì Thẩm Giai Nghi, Thẩm Giai Nghi chưa từng để mắt đến mẫu con trai như Cảnh Đằng thì lại đôn đốc giúp cậu học tập. Giữa họ lúc ấy, là một tình cảm “trên tình bạn, dưới tình yêu” – khó nói nhưng đáng trân trọng.
Nhưng, đó là họ của năm tháng ấy.
Khi Giai Nghi và Cảnh Đằng trưởng thành, họ đã bỏ lỡ mất nhau. Giai Nghi cần một người đàn ông để tựa vào, cô mong một cuộc sống tĩnh lặng. Cảnh Đằng thì quá nhiều hoài bão, mãi mãi không thể ổn định như Giai Nghi mong muốn.
Và, họ rời khỏi cuộc sống nhau. Mỗi người có một lối đi riêng, một dự định mà người kia không thể tham gia. Dòng thời gian cứ trôi như vậy, Giai Nghi trải qua một vài cuộc tình miễn cưỡng. Cảnh Đằng yêu ai cũng không quên được hình bóng Giai Nghi.
Một buổi tối, Giai Nghi gọi điện cho Cảnh Đằng. Họ định tìm lại nhau sau khoảng thời gian dài lạc mất nhau? Không phải.
“Tháng sáu.”
“?”
“Tháng sáu, tớ sắp lấy chồng rồi.”
Tôi mỉm cười.
Người con gái tôi yêu dấu, cũng sắp vươn đôi cánh lên rồi.Họ gặp nhau. Dành tình cảm cho nhau. Và bỏ lỡ nhau.
Tại đám cưới của Giai Nghi, Cảnh Đằng mặc một bộ vest thật đẹp, dáng vẻ chỉn chu chững chạc khác hẳn thường ngày. Cậu muốn hình ảnh cuối mà Giai Nghi nhớ về cậu là hình ảnh trưởng thành nhất.
Nhưng khi nhìn thấy Giai Nghi trong bộ váy cưới, tim Cảnh Đằng hẫng một nhịp. Cô ấy đã trở thành cô dâu của người khác rồi.
Cô gái năm ấy chọt bút bẩn áo cậu, cùng cậu học thật chăm chỉ, cùng cậu trải qua những vui buồn 17,18 tuổi. Bây giờ, cô ấy kết hôn. Chú rể, chẳng phải cậu.
Nhưng cậu không buồn. Cậu thấy vui cho cô ấy. Thẩm Giai Nghi đã tìm được hạnh phúc của đời mình. Giây phút cô bước lên lễ đường với chú rể, Cảnh Đằng mỉm cười.
“Tân hôn vui vẻ !”Thanh xuân ấy chúng ta đã dành cho nhau, tớ không hối tiếc. Bây giờ, cậu hãy đi tiếp con đường mình đã chọn. Tớ vẫn sẽ luôn ở bên cậu, với tư cách là một người bạn. Hạnh phúc nhé, cô gái năm ấy tớ yêu.
Đối với mình, đây là một cuốn sách rất buồn. Nó không quá mới mẻ, không quá đột phá, không có tình huống gay cấn hay nội dung khó lường như những cuốn tiểu thuyết khác.
Nhưng nó đúng với mỗi chúng ta.
Ai cũng có thể nhìn thấy bản thân mình trong này. Ai cũng có thể cảm nhận được cảm giác của nhân vật. Và quan trọng hơn hết, cuốn sách đã viết ra được tâm tư tình cảm của bất cứ cô cậu học trò nào từng có tình yêu cấp 3.
Cuốn sách với lời văn hài hước nhưng vẫn sâu lắng, mạch cảm xúc chân thật, dường như dành cho bất cứ ai đã, đang và sẽ 17 tuổi – tuổi đẹp nhất màu áo trắng.
“You are the apple of my eye” – cậu là người con gái tớ yêu, tớ mong cho đến tận mãi sau này, cậu vẫn nhớ về tớ là chàng trai đặc biệt nhất.
“Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” – hãy đọc nó, vì chính bạn sẽ thấy được bản thân mình trong đó đấy!
Trích dẫn Cô ấy năm ấy chúng ta cùng theo đuổi
“Không giống như bài thi, tất cả các câu hỏi phức tạp đều có thể có được đáp án. Trong cuộc sống thật sự, có những việc mãi không bao giờ có đáp án.”
“Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa.”
“Đơm hoa không kết quả thì sao chứ? Là cá thì nhất định phải bơi ư? Tình yêu không kết quả, chỉ cần nở hoa, màu sắc đã rực rỡ rồi. Được trông thấy màu rự rỡ đó, tuổi trẻ của tôi, không còn gì để hối tiếc.”
“Cảm ơn cậu, Kha Cảnh Đằng của tuổi 17, tớ sẽ mãi mãi nhớ hình ảnh vui vẻ của cậu khi yêu sâu sắc cô gái ấy, thật vui vẻ biết bao. Cậu của những năm tháng đó, hãy cùng tỏa sáng nhé!”
“Thường nghe người ta nói tình yêu đẹp nhất là trong giai đoạn yêu thầm. Khi thật sự ở bên nhau rồi rất nhiều cảm giác sẽ biến mất. “
“Mình không xem thường những người thành tích không tốt. Mình chỉ xem thường những người không chịu cố gắng học hành lại chỉ biết xem thường những người siêng năng chăm chỉ.”
“Thằng con trai thời trẻ trâu có thể làm chuyện mất hết mặt mũi trước mặt một trăm người mà vẫn nhơn nhơn đắc ý. Chỉ cần trong số đó không có đứa con gái mà nó thầm cảm mến. Thằng con trai thời trẻ trâu có thể bị úp rổ một trăm lần, vẫn cảm thấy chơi bóng rổ cực kỳ thích thú.. Chỉ cần quanh đấy không có cô bé mà nó thầm cảm mến. Thằng con trai thời trẻ trâu có thể biến thành một kiểu anh hùng nổi loạn vì học hành dốt nát, quậy phá trong giờ, nói chuyện với bức tường. Chỉ cần nó không ngồi trước mặt cô bé mà nó thầm cảm mến…”
“Tôi luôn ngỡ rằng mình là một người siêu tự tin, nhưng lức đó mới phát hiện thì ra trước mặt người con gái mình thích tôi chỉ là một kẻ nhát gan.”
“Mỗi người con gái đều là ngọn nến của cuộc đời chúng tôi, làm sáng bừng lên từng khoảng thời gian phóng khoáng điên dại theo đuổi tình yêu, giúp chúng tôi, từ những cậu nhóc từng nước một trở thành những người đàn ông mạnh mẽ như thế này. Tất cả những gì mà chúng tôi muốn làm, chỉ là thích người con gái ấy thêm một chút. Thêm một chút, thêm một chúc. Khi tích đủ thích rồi, thì không có sự chờ đợi nào là không thể. Thế là có thể một mực tin tưởng tình yêu, kiên trì chờ đợi.”