Mượn lời tác giả để giới thiệu truyện: “Hơi ấm” là câu chuyện tình yêu của một chàng hoàng tử tự kỉ yêu một Thiên Nga Đen. Nữ chính không phải dạng hiền lành, nam chính lại có dục vọng chiếm hữu cực mạnh, tự kỉ cấp độ thấp. Nội dung truyện sẽ có những hành động biến thái khẩu vị nặng, các bạn cần cẩn thận khi sa hố.
Review Hơi ấm
Ý kiến reviewer: Ở “Hơi Ấm” không có quá nhiều ngược giữa nam và nữ chính, chỉ có sự ngược từ gia đình và xã hội là đau đớn thôi.
—-
“Hơi Ấm” ngay từ lúc bắt đầu đã là sự thử thách kiên nhẫn không nhỏ đối với các bạn có gu truyện nhẹ nhàng – vì nó hơi biến thái: Một tên bắt cóc “biến thái” – nhấn mạnh là biến thái bắt cóc tiểu minh tinh Hạ Miên, hắn bắt rồi thả, bắt rồi thả, một tháng đều đặn bắt cóc 5 lần mà theo lời cô thì còn đều hơn chu kì kinh nguyệt.Hắn bắt cóc nhưng không hành hạ đánh đập hay tổn thương các loại, không đòi tiền chuộc chỉ dùng đủ loại “dịu dàng biến thái” để đối xử với cô và sáng hôm sau cô đã thấy mình tỉnh lại ở nhà rồi.
Sau rất nhiều lần, cuối cùng tiểu minh tinh Hạ Miên cũng biết được tên biến thái đã bắt cóc cô dễ dàng như đi chợ mua rau kia là ai nhưng lại không nỡ vạch trần – anh là Bạc Cận Yến, người yêu cũ, mối tình đầu và là một người Hạ Miên vừa yêu vừa hận.
Có những người đã yêu là khắc cốt ghi tâm, có những mối tình khó đi vào dĩ vãng, Hạ Miên và Bạc Cận Yến chính là minh chứng, dù họ có xa nhau bao lâu thì những kí ức về nhau vẫn không thể nào quên lãng được.
5 năm, khoảng thời gian không phải là ngắn nhưng nó chưa đủ xóa nhòa mọi kí ức về câu chuyện tình đầu của Bạc Cận Yến và Hạ Miên. Một thời thanh xuân vụng dại dám yêu dám hận, họ có một tuổi trẻ yêu hết mình nhưng lại chưa đủ mạnh mẽ để vượt qua, để rồi cuối cùng hai người phải đau đớn tổn thương lẫn nhau, một người lâm vào trầm cảm, một người lại phải tha hương.
Hạ Miên là một cô gái có tính cách “không đáng yêu chút nào cả”, sau những trái ngang của tuổi thơ bất hạnh gia đình tan nát, bị cô lập trong trại mồ côi, một cô công chúa nhỏ dần trở thành một con thiên nga đen khoác lên người lớp vỏ lạnh lùng cao ngạo để bảo vệ bản thân. Con thiên nga đen ấy đã từng một lần liều mình đóng giả lại làm một cô công chúa nhỏ để ở bên Bạc Cận Yến, chấp nhận giấu đi gai nhọn của bản thân biến thành một cô bé ngoan hiền, nhưng kết cuộc của cuộc tình hoàn toàn tàn nhẫn.
Hỏi cô có hận Bạc Cận Yến hay không? Tất nhiên là hận.
Chính Bạc Cận Yến là người bảo cô rời đi, là người dẫm nát ước mộng hạnh phúc của cô, nhưng thật ra người ta khi còn thù còn hận là vẫn còn để tâm, còn đặt người kia trong một góc nào đó của tim mình.
Bạc Cận Yến nói lời cay đắng là anh đã sai, nhưng khi đó anh không có khả năng bảo vệ Hạ Miên, anh để cô rời xa mình chỉ vì muốn cô an toàn, anh không muốn thấy cô bị những tanh tưởi của chốn hào môn làm hại. Để rồi làm Hạ Miên mang theo nỗi đau nỗi hận một lòng rời đi, để rồi anh mất hết thông tin về Hạ Miên ròng rã 5 năm trời.Nói đến Bạc Cận Yến, anh vốn trầm lặng ít nói vì chứng tự kỷ nhẹ, sau khi Hạ Miên rời đi bệnh tình trở nặng. Đâu ai biết cậu ấm Bạc gia đã từng ở 2 năm trong bệnh viện để điều trị tâm lý, đâu ai biết trong 5 năm xa nhau Bạc Cận Yến luôn tìm kiếm Hạ Miên trong vô vọng, cho đến khi tìm được Hạ Miên anh chỉ dám âm thầm theo dõi cô từng giây từng giờ.
Mọi việc Bạc Cận Yến làm đều trong thầm lặng, anh sợ mất Hạ Miên nhưng lại sợ phải đối mặt. Bạc Cận Yến có tính chiếm hữu cực mạnh vì Hạ Miên là người duy nhất thuộc về anh, người duy nhất anh thuộc về và là người duy nhất trên cõi đời này có thể trao cho anh hơi ấm.
Việc bắt cóc đều do anh muốn gặp Hạ Miên, muốn đến gần Hạ Miên nhưng điều kiện không cho phép và anh cũng thừa biết Hạ Miên sẽ tránh né anh. Khi bại lộ hành vi của mình, anh thản nhiên tráo trở bám dính lấy Hạ Miên cầu mong làm lại từ đầu. Ở phân đoạn này mình hơi bất ngờ vì theo lẽ thường hình ảnh nhân vật được xây dựng có bệnh về tâm lí sẽ không dày mặt được như vậy, thật sự khác lẽ thường một chút ạ.
Tình cảm của Bạc Cận Yến và Hạ Miên đã có sẵn khởi điểm, nó như một mồi lửa nhỏ chỉ cần đủ gió sẽ bùng lên. Sau khi giải đáp được nhưng khúc mắc khi xưa hai người quay về bên nhau, về lại thời gian nồng thắm trước kia, nhanh chóng bù đắp cho nỗi nuối tiếc khi xưa.
Đọc truyện mình đau lòng cho cả hai nhân vật, Hạ Miên có quá khứ bất hạnh tan nhà nát cửa lại bị lạc lõng bơ vơ ở trại mồ côi mười mấy năm trời; Bạc Cận Yến tưởng ấm êm nhưng khi mọi chuyện đen tối của hào môn phơi bài ra ánh sáng anh cũng chỉ là một đứa trẻ bất hạnh không được quyền lựa chọn xuất thân, lại vô tội cuốn vào bao mưu kế toan tính của người thân, đau đớn hơn là anh biết rõ chuyện đen tối đó khi còn rất nhỏ – đó là lí do anh thu mình và trở nên tự kỉ trầm cảm.
Ai cũng có câu chuyện của riêng họ, ai cũng có nỗi đau và ai cũng cần một bờ vai để tựa vào.
Thật sự khi đọc “Hơi Ấm” mình đã cảm nhận được hơi ấm ấy, có phải là ấm áp khi có người luôn sẵn sàng bên bạn dù bạn có ra sao đi nữa, luôn là chỗ dựa tinh thần mỗi khi bạn gặp chuyện khó vượt qua và cho dù mọi chuyện có khổ sở đến đâu chỉ cần hai người ở bên nhau thì nỗi đau cũng sẽ vơi đi rất nhiều.
– Hạ Dung Hoa