Anh yêu cô nhưng lại không vượt qua được khoảng cách xã hội, những ám ảnh trong quá khứ lại càng làm anh thêm yếu đuối, anh không xứng đáng với cô. Anh rời đi, lựa chọn quên đi phần ký ức này, để lại cô gồng mình trong những năm tháng ấy. Câu chuyện bắt đầu từ hiện tại, khi tình yêu giữa cặp đôi chính đã tan vỡ, quá khứ dần được kể lại qua hồi ức của nữ chính khi cô gặp bác sĩ tâm lý, cuộc nói chuyện này được chia nhỏ, lồng ghép với cuộc sống hiện tại của anh và cô.
Review Không thể quên em (2)
Không thể quên em mở đầu với hiện trạng “đã quên em rồi”. Thật là mâu thuẫn từ nhan đề đến cốt truyện! Theo Hoa Ban thấy, mô tuýp truyện cũng như ý tưởng trong truyện không mới nhưng nhờ biết cách chọn lối kể mà Hoa Thanh Thần đã dẫn dắt mạch truyện lôi cuốn từ đầu đến cuối.
Phần đầu đặt ra một tình huống kì lạ và một tấn câu hỏi tại sao để rồi phần còn lại, người đọc lần lần mở ra cách nút thắt. Truyện đan xen giữa hồi ức của nữ chính và thực tại là nam chính đã quên mất cô rồi. Lấy cái quá khứ để giải thích cái hiện tại là cách thức dẫn dắt mạch truyện. Về tình tiết thì Không thể quên em là một câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng, dễ thương.
Anh chàng Thẩm Tiên Phi vào một ngày đẹp trời bỗng được người bạn thân A Mục gọi đến phòng khám của cậu ta. A Mục là một bác sĩ tâm lý. Bênh nhân lần này của A Mục là một cô cái tên Tang Du, người mà trong hồ sơ bệnh án đã ghi rõ chồng cô tên Thẩm Tiên Phi và vấn đề bệnh lý cô gặp phải chính là suy sụp tình cảm vì người chồng ấy.
Thẩm Tiên Phi kết hôn khi nào chứ?
Anh có quen cô gái này lúc nào chứ?
Sau nhiều lần nghe lén cuộc trò chuyện của A Mục và Tang Du dần dần Thẩm Tiên Phí ngỡ ngàng hiểu ra nhiều điều. Ví như vì sao anh có một hình xâm con cá sau lưng, vì sao mã thẻ tín dụng là 001224… những gì cô gái đó kể hoàn toàn trùng khớp mà thật tình là Tiên Phi không hề nhớ ra cô ta.
Bởi vì đã quên cô nên anh khiến cuộc sống Tang Du rơi vào bi kịch suốt 5 năm trời. Rốt cuộc thì điều gì đã xảy ra, giữa anh và cô có quan hệ gì, mà quan trọng nhất là: Anh có còn yêu cô như 5 năm trước không?
Bằng cách kể lưu loát và đi ngược thời gian, câu truyện đưa người đọc về một thời tuổi trẻ của đôi nhân vật chính. Ta phải thích thú mỉm cười xem Tang Du chinh phục người được mệnh danh là “không thể yêu” của trường đại học. Cách thức cô từng bước mở khóa trái tim Thẩm Tiên Phi và từ đó ở sâu trong lòng anh mãi mãi.
Nếu 5 năm trước là cuộc sống nhộn nhịp, bốc đồng thời sinh viên thì 5 năm sau là cuộc chạy đua trong công việc và thương trường.
Nhìn chung, truyện này khá dễ thương. H nhẹ nhàng, không có gì quá đáng. Tuy cốt truyện không mới nhưng cách kể làm người đọc khó mà nhàm chán, tình tiết cũng độ phá, thú vị.
Kết thúc của truyện rất viên mãn, đúng như tựa đề Không thể quên em.
– Hoa Ban
Người ta thường bảo “Chim trời, cá nước” vốn dĩ không thể cùng nhau, chim không thể rời bầu trời còn cá chẳng thể từ bỏ đại dương. Khi chim và cá yêu nhau, kết quả định sẵn là nỗi đau không thể khác được.
Hoa Thanh Thần đã viết nên một câu chuyện khi chim và cá yêu nhau vừa đủ sâu sắc, vừa đủ bất ngờ và cũng không thiếu ngọt ngào duyên dáng. Tang Du và Thẩm Tiên Phi có lẽ sẽ tiếp tục sống cuộc đời của cá đại dương và chim ngố nếu không có một ngày Thẩm Tiên Phi vì “nhiều chuyện” ngăn cản việc Tang Du ra tay “dạy dỗ” gã trai bạc tình. Nói họ là chim và cá cũng không có gì lạ, Tang Du là thiên kim tiểu thư của Tang Chấn Dương, đại gia trên thương trường. Thẩm Tiên Phi chỉ là chàng trai nghèo khó, cha lại là tù nhân. Cuộc sống của 2 người thực sự chẳng con đường nào chung cả cho đến lần gặp gỡ định mệnh đó.
Tang Du âm mưu quyết chí “cưa đổ” Thẩm Tiên Phi rồi bỏ rơi anh ta để rửa mối hận của mình. Nào có ngờ càng tiếp xúc với Tiên Phi chính cô lại là người đổ trước. Chàng trai ấy tính tình ngay thẳng, thông minh, chân thật và cũng tràn đầy nghị lực. Tang Du từ muốn trêu chọc trở nên kính phục rồi một lòng yêu Tiên Phi sâu sắc, vì chàng Tang Du tu chí học hành, thuê nhà để được gần chàng mỗi ngày. Từ nữ ma đầu thành người con gái theo đuổi tình yêu quyết liệt chẳng dễ dàng đến sau này kể cả khi Tiên Phi đã quên mất Tang Du, tình yêu của Tang Du cũng chưa từng ố màu cũ nát bởi với Tang Du chỉ có Tiên Phi là trọn vẹn, tình cảm đó bù đắp cho sự bất hạnh, sự thiếu thốn tình cảm từ một gia đình thừa tiền nhưng thiếu tình yêu. Vì Tiên Phi quá quý giá nên việc chàng quay lưng chẳng khác nào một đòn đánh ngã Tang Du, tình yêu thành hận, thành nỗi đau không nói thành lời, đắng cay thay lý do còn giữ Tang Du lại trên đời là vì sự hi sinh của người mẹ để giữ lấy tài sản cho cô, mẹ mất, cha mất, chỉ còn Tang Du phải gồng mình giữ lấy Tang Thị, đằng sau cũng chẳng còn Tiên Phi. Năm năm, người con gái đó phải dùng thuốc, dùng rượu ép mình quên, ép mình vào công việc đến mức trầm cảm để quên đi mối tình cay nghiệt đó.
Tình huống khiến mình yêu Tang Du hơn cả là khi A Mục lật tẩy cô, lý do cô tìm đến A Mục để chẩn bệnh tâm lý, đơn giản Tang Du đã biết A Mục là bạn Tiên Phi. Sự kiên cường, tự tôn ngăn không cho Tang Du chạy đến kiếm tìm Tiên Phi khi anh trở về nước nhưng Tang Du bằng trái tim mình vẫn làm một việc cô cho là ngu ngốc – tìm đến A Mục với hi vọng mong manh rằng Tiên Phi sẽ đến tìm cô. Trong cuộc tình này, qua năm năm, Tang Du mới là người đặt cược vào cả, cái gì là vì Tiên Phi quá yêu cô nên chọn cách chôn đi kí ức làm anh đau khổ nhất. Cuối cùng chính anh cũng tự dằn vặt mình đó chỉ là cách nói mỉa mai cho sự ích kỷ, hèn nhát của anh mà thôi, anh đã ích kỉ ra đi để lại một Tang Du còn ngơ ngẩn mong chờ ngày kí giấy kết hôn, để lại một Tang Du đau đớn khôn cùng vì mất đi tất cả. Những năm tháng Tang Du đau buồn nhất, Tiên Phi đã chẳng thể bên cô.
Tiên Phi từng nói “Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một ngàn bước, chỉ cần em đi bước đầu tiên, anh sẽ đi chín trăm chín mươi chín bước còn lại về phía em” nhưng thật sự trong cuộc tình này Tang Du đã đi hết cả ngàn bước để đến với anh. Cô gái như vậy hiển nhiên xứng đáng có được hạnh phúc cùng anh.
Rating: 4.5
Quote:
“Nếu không thể quên được anh ấy thì đừng quên. Lãng quên thực sự thì không cần phải cố gắng” – Trương Tiểu Nhàn
Yêu một người rất khó, từ bỏ người mình yêu càng khó hơn.
– YUKIHT