Tên truyện Quy Lộ được ghép từ họ của cặp đôi nam nữ chính Quy Hiểu và Lộ Viêm Thần, họ bên nhau từ thuở thiếu thời, cũng nhau trải qua từng cung bậc tình cảm, thứ tình cảm ngây ngô trong sáng nhất. Nhưng rồi vì nhiều nguyên nhân mà họ phải yêu xa, phải xa cách, phải tự mình chấm dứt mối lương duyên này.
Review Đường về
Mình từng nghe một câu nói rất hay rằng: “Mối tình đầu, như đi trên cát, bước nhẹ mà sâu”. Và mỗi người trong chúng ta, ai cũng từng trải qua một mối tình đầu, một bóng hình mà khi nhớ về trái tim lại bồi hồi xao xuyến. Tình đầu – hai chữ ấy kỳ thực rất thiêng liêng, là thứ tình cảm ngây ngô trong sáng nhất, ngọt ngào và khó quên, nhưng đôi khi nó cũng khiến chúng ta day dứt và chua xót mãi về sau.
Và Đường về – tác phẩm hoàn thành mới nhất của Mặc Bảo Phi Bảo cũng kể về câu chuyện tình đầu của Quy Hiểu và Lộ Viêm Thần. Một mối tình cách biệt đầy ngọt ngào ấm áp nhưng cuối cùng lại chia ly trong nước mắt đau đớn, tổn thương. Sau những nầm tháng xa cách biền biệt, họ còn có thể quay về bên nhau thêm lần nữa hay không? Khi mà thời gian dường như muốn xóa đi tất cả những yêu thương, ký ức từng có….
Quy Hiểu là một cô công chúa xinh đẹp, thông minh và ưu tú. Cô có cuộc sống mà bất cứ ai cũng thèm muốn và ước ao. Thế giới của cô luôn rực rỡ sắc màu. Còn Lộ Viêm Thần lại là một thanh niên bất hảo. Anh có người cha nghiện rượu nặng, trong cơn say xỉn luôn dùng đòn roi và bạo lực với mình. Thế giới của anh chỉ ngập tràn màu đen. Hai người vốn dĩ ở hai thế giới khác nhau như vậy lại tình cờ gặp mặt rồi từ lúc nào yêu thương không hay.
Ở những năm tháng thanh xuân tươi đẹp ấy, khi họ chưa từng gánh trên vai bất cứ trách nhiệm ràng buộc nào. Tình yêu trở thành thứ nhiệm màu mà họ khao khát muốn nắm giữ. Từng khoảnh khắc bên nhau khi anh chở cô ven kênh đào ngày nắng, khi họ lặng lẽ nắm tay, nụ hôn vụng về mà ngắn ngủi, hay khi cô tận mắt chứng kiến từng vết thương trên người anh và cả nỗi đau trong tim anh tự mình che đậy. Tất cả, lại biến thành yêu thương mang tên tình đầu sâu đậm đến khó quên.
Rồi một ngày, Lộ Viêm Thần lên đường đi nhập ngũ, khoảng cách và sự chia xa đã khiến họ không thể hiểu những áp lực vất vả và chia sẻ với nhau mọi thứ như đã từng. Tuổi trẻ bồng bột ngốc nghếch cho rằng chỉ đánh mất đi phần tình cảm này mà thôi. Lại không hề hay biết, dường như cũng đánh mất cả trái tim mình.
Rất nhiều năm sau, cả hai tình cờ gặp lại nhau, cũng là lúc tình yêu bao năm qua chôn chặt trong lòng trỗi dậy. Nỗi nhớ nhung, đau đớn, ấm áp và tổn thương… từng thứ một lặng lẽ ùa về. Lúc này, Quy Hiểu đã trưởng thành hơn rất nhiều. Cô nhận ra bản thân mình còn yêu anh, yêu đến mức đau lòng và tuyệt vọng. Muốn tìm cách đến gần anh, nhưng lại sợ hãi anh cứ thế rời xa như lúc trước. Mà cô nào hay biết, Viêm Thần chưa từng quên đi tình yêu ngây ngô khi đó. Có chăng, anh chỉ đang dối lòng rằng họ không thuộc về nhau mà thôi. Gặp lại rồi làm sao có thể buông bỏ dễ dàng được. Khi mà anh biết, nếu đánh mất cô thêm lần nữa, mọi thứ với anh cũng không còn chút ý nghĩa nào hết.
Mình rất thích nhân vật nam chính Lộ Viêm Thần trong truyện. Thời gian và sự huấn luyện trong quân đội đã rèn giũa một thanh niên bất cần, lạnh nhạt trở thành một người đàn ông mạnh mẽ lý trí như thế. Nhưng tất cả mọi dịu dàng ấm áp của anh chỉ dành cho Quy Hiểu mà thôi “Cả đời này, anh thực lòng yêu một cô gái, yêu đến không nỡ bỏ”. Tình cảm của anh khiến mình vô cùng cảm động và khâm phục.
Truyện chỉ có ngược một chút xíu đoạn đầu khi cả hai vừa gặp lại nhau. Còn lại thì diễn biến chậm và ổn, không có nhiều tình tiết cao trào sóng gió mà nhẹ nhàng, tình cảm và ấm áp. Nếu đã đọc rất nhiều câu chuyện kịch tính vui vẻ rồi thì hãy đọc thử Đường về nhé. Không hẳn là hấp dẫn nhất, hay nhất nhưng lại khiến chúng ta khó lòng quên được. Thậm chí khi đọc xong còn cảm thấy ước gì, mình cũng có thể gặp lại tình đầu như thế và bắt đầu lại…
Vì vậy, khi đọc câu chuyện này, chúng ta có thể bắt gặp chính mình ở một lúc nào đó. Cũng từng nuối tiếc đau đớn khi phải buông tay tình đầu, cũng vui vẻ ngọt ngào với ký ức đã có. Nhưng hơn hết, chúng ta học được cách nhìn nhận lại tình cảm thật của chính bản thân mình. Đừng vì những ngu ngốc bốc đồng của tuổi trẻ mà đánh mất đi thứ quý giá nhất. Bởi đâu dễ dàng gì tìm lại được. Đôi khi, đến tận cuối đời vẫn còn day dứt và khổ sở…
– La Phi
Tóm tắt Đường về
Truyện bắt đầu bằng cuộc gặp gỡ chóng vánh sau 9 năm xa cách, khi đó một người lạnh nhạt một người cố tỏ ra thờ ơ nhưng trong lòng cả hai đều dậy sóng. Lại thêm 2 năm nữa vùng vẫy trong nhớ thương, Quy Hiểu mang theo hy vọng hàn gắn đến Nội Mông tìm anh, lần gặp lại này như một hồi chuông gõ vào tình yêu mãnh liệt vốn đã ngủ say của hai người.
Thời niên thiếu, Quy Hiểu là cô học trò ngây thơ ngoan ngoãn, được gia đình thương yêu bảo bọc; còn Lộ Viêm Thần là chàng trai trẻ ngông cuồng bất cần lớn lên trong đòn roi của cha và sự nhu nhược của mẹ. Hai con người tưởng như trắng đen trái ngược ấy lại phải lòng nhau từ ánh mắt đầu tiên, tìm được sự đồng điệu nơi con tim rồi yêu nhau say đắm. Trong mắt mọi người, Lộ Thần là kẻ ngang bướng vô tình, nhưng chỉ có Quy Hiểu biết rõ sự dịu dàng quan tâm của anh dành hết cho cô rồi. Tình yêu của họ là những trưa hè nóng bức, cô ngồi ngắm anh sửa xe trong nhà xưởng tồi tàn. Là lúc anh nấu những món ăn cô thích còn cô kề bên ríu rít trò chuyện, là cái ôm ấm áp xua tan đêm đông giá buốt, là nụ hôn mặn đắng bờ môi cùng vòng tay xiết chặt quyến luyến khi anh lên đường nhập ngũ.
Thời gian thoi đưa, Lộ Viêm Thần vì thi trượt trường quân đội nên anh quyết định nhập ngũ, thực hiện ước mơ và hoài bão nơi phương xa, còn Quy Hiểu vừa vào cấp ba, yêu xa khiến tình cảm của họ rơi vào bế tắc. Khi đó, Lộ Viêm Thần không biết được áp lực gia đình cùng nỗi mong chờ nhớ thương cô phải gánh chịu, mà Quy Hiểu mười mấy tuổi càng không biết được những khó khăn vất vả của anh nơi phương xa. Cứ thế hai người chia tay nhau trong nước mắt của cô và sự níu kéo tuyệt vọng của anh. Sau ngày ấy, Quy Hiểu vẫn không thể yêu thêm một ai, còn Lộ Viêm Thần dồn hết tinh thần ý chí nơi biên quan xa xôi để quên đi cái tên Quy Hiểu.
Mười một năm xa cách ấy đã tôi luyện nên một Lộ Viêm Thần kiên cường và bản lĩnh, cũng giúp cho Quy Hiểu trưởng thành hiểu chuyện hơn, nhưng thời gian không làm tình yêu họ vơi đi mà còn mãnh liệt hơn xưa, khi trở về bên nhau Lộ Viêm Thần vẫn như chàng thiếu niên năm đó, chăm sóc yêu thương cô, Quy Hiểu vẫn là cô gái xinh đẹp hay nũng nịu ngọt ngào, thích quấn quýt bên anh.
Lộ Viêm Thần của hiện tại vì cô rời khỏi quân đội, rời bỏ Nội Mông- nơi anh đã cống hiến mười mấy năm thanh xuân nhiệt huyết. Quy Hiểu cũng vì yêu anh bỏ qua thái độ phản đối của gia đình, một lòng muốn cùng anh đi đến hết con đường sau này. Sau những tháng ngày lạc mất nhau họ càng trân trọng đối phương hơn, cả hai biết nghĩ cho nhau, hy sinh vì nhau, biết cách bảo vệ cho nhau và chèo chống tình yêu của mình vượt qua thử thách.
Lộ Viêm Thần là một người trầm lặng, trưởng thành, tài giỏi, được đồng đội quý mến kính nể, nhưng chỉ bên cô anh mới toát ra sự dịu dàng, yêu thương. Anh ít nói, càng không hay nói những lời yêu thương ngọt ngào. Mười năm trước anh chỉ hỏi Quy Hiểu một câu “Yêu anh sao” hai người cứ vậy thuận lý thành chương ở bên nhau, mười một năm sau trở về bên nhau, khi tình cảm khó kiềm nén, anh nói “Quy Hiểu, Anh thương em”, câu nói chân thành từ tận đáy đáy lòng, như hối tiếc cho mười mấy năm xa cách, như bày tỏ yêu thương tha thiết bấy giờ, như hứa hẹn tốt đẹp ở tương lai, chân thật ngọt ngào hơn bất cứ lời yêu thương hoa mỹ khác.