Lần cập nhật gần nhất July 22nd, 2023 - 10:57 pm
Khi tách cà phê còn chưa nguội là câu chuyện về chiếc ghế đặc biệt tại một quán cà phê có từ thời Minh Trị. Tương truyền, ai ngồi vào chiếc ghế ấy thì có thể quay về quá khứ. Tuy nhiên dù có quay lại quá khứ cũng không thể rồi khỏi chiếc ghế, cũng không thể gặp người chưa từng đến quán. Khi quay về, dù cố gắng đến mấy, bạn cũng chẳng thay đổi được thực tại và còn rất nhiều quy tắc khác. Tuy vậy vẫn có bốn vị khách lựa chọn ngồi trên chiếc ghế ấy, thử một lần quay ngược thời gian hoàn thành những điều dang dở. Hành trình quay về quá khứ của họ đã tạo nên một cốt truyện li kì và hấp dẫn qua từng câu chữ.
Review Khi tách cà phê còn chưa nguội
(Note: có tiết lộ nội dung một ít)
Nếu có thể quay ngược thời gian, người bạn muốn gặp là ai?
Tác giả Kawaguchi mở đầu với lời đề tựa quá đỗi kinh điển đối với chủ đề này, nên có thể nói tôi chọn đọc cuốn sách này vì…mê cà phê và nó gợi nhớ niềm hạnh phúc khi tôi nhấp từng ngụm cà phê nóng tự pha với người thương yêu giữa tiết trời lành lạnh vùng cao, hơn là những điều gì khác. Có thể nói tôi bắt đầu đọc với rất ít mong đợi.
Lần theo câu chuyện, tác giả thản nhiên dẫn dắt với lời văn dung dị, gọn gàng, mạch lạc, để khi chúng ta bắt đầu tin vào khả năng có thể du hành thời gian, ta cũng bắt đầu tin rằng chẳng thể thay đổi gì cho hiện tại và không ngừng lướt theo từng con chữ để xem liệu các nhân vật chính sẽ làm gì khi chấp nhận rất nhiều quy định (và cả nguy cơ) đi kèm với lựa chọn quay về quá khứ (hoặc theo chiều thời gian khác), gặp người thân thương trong khi biết chắc rằng cho dù họ có làm gì đi nữa thì họ cũng không thể thay đổi bất cứ điều gì ở hiện tại. Nếu là bạn, bạn có dám thử không?
Quán cà phê Funiculi Funicula hiện ra rất bình dị, nhỏ bé, nhưng mang không khí hơi huyền hoặc, lạ thường. Báo chí đưa tin rằng tại đây, khách hàng sẽ có thể có một lựa chọn đặc biệt, là trở về quá khứ. Thế nhưng người ta cũng không tìm ra ai đã thực sự quay về quá khứ, để nghe câu chuyện và trải nghiệm của họ. Vì lựa chọn quay về quá khứ cũng đồng nghĩa với việc gật đầu với những quy định bao gồm ít nhất 6 điều (và chưa giới hạn):
– Quán chỉ có 1 chỗ ngồi duy nhất có thể du hành thời gian để khách hàng chờ tới lượt
– Dù cho bạn làm gì khi quay về quá khứ thì cũng không thể thay đổi hiện tại
– ….
– ….
– ….
– Thời gian bạn có trong quá khứ là thời gian tính từ lúc ly cà phê đặc biệt được rót cho tới trước khi nó trở nguội.Cuộc sống vốn không thiếu những nuối tiếc, hối hận và mong muốn đổi thay, sửa chữa điều gì đó khác đi. Nên khi biết đến quy định thứ 2, hầu như khách hàng bỏ cuộc, thật vô nghĩa nếu ngay từ đầu mục tiêu duy nhất của bạn đã bị đánh sập.
Kawaguchi nhẩn nha kể 4 câu chuyện của 4 người vẫn quyết sẽ thử trở về quá khứ (hoặc chiều thời gian khác sẽ được hé mở) sau khi chấp nhận mớ quy định kì quặc ở trên (và cũng là 4 dạng mối quan hệ tiêu biểu trong cuộc đời mỗi người).
– Người phụ nữ đang yêu tên Fumiko, vì thời khắc người yêu nói chia tay, cô chẳng kịp nói gì. Những hồi ức từ ngày mới yêu trỗi lên trong tâm trí để cô nhìn nhận lại trái tim minh, sự bối rối, ngỡ ngàng vẫn vẹn nguyên khi cô trở về quá khứ, nhưng cũng vừa kịp nhận được một điều…
– Người vợ biết mình đang biến mất dần trong trí nhớ của anh chồng mắc chứng Alzheimer, mong mỏi được đọc lá thư mà cô cho là thư tình lãng mạn từ anh chồng, hóa ra đó lại là…
– Người chị gái sau bao năm quay lưng với gia đình đi tìm cái mà cô cho là tự do cá nhân, từ chối gặp cô em gái thân thương. Nhưng hết lần này đến lần khác em gái nhỏ vẫn kiên trì tìm đến để gặp chị Đại của mình hàng tháng, cho đến một lần…
– Người mẹ mong một lần được nhìn đứa con yêu quý vì biết rằng có thể tất cả những mình có là sinh linh bé bỏng đó, đâu biết rằng thiên thần của cô cũng đang mong ngóng điều tương tự…
Chiếc ghế đặc biệt và làn hơi mờ ảo, thơm tho từ tách cà phê trở thành cỗ máy thời gian màu nhiệm của Kawaguchi, khi bạn đã kịp ngồi vào chiếc ghế kỳ lạ đó, cùng nhân vật của ông du hành thời gian, bạn nuôi trong lòng niềm mong mỏi còn sống động hơn cả họ, vì bạn cũng biết rõ như họ là thời gian cho 1 tách cà phê trở nguội thực sự không dài…
Đọc Before the coffee gets cold để trải nghiệm những chuyến du hành đầy cảm xúc và phần nào nhắc nhở chính mình: liệu chúng ta sẽ sống tốt hơn, tình cảm hơn, tỉnh thức hơn nếu biết rằng đời sống này là vô thường và từng khoảnh khắc cuộc sống chỉ đến một lần?! Lúc đó ai cần ghé Funiculi Funicula để ngồi chiếc ghế đặc biệt và uống ly cà phê khác lạ để làm gì nhỉ? Khi mà họ bận rộn trân trọng hiện tại của chính họ mất rồi…Và đó có lẽ cũng là lý do mà chẳng có câu chuyện thực tế nào về truyền thuyết tại Funiculi Funicula mà báo chí có thể phanh phui được.
Lời kết: Sau rốt điều ta cần là trái tim yêu thương, trân trọng hiện tại, rồi ta sẽ tìm được lối!
“no matter what difficulties people face, they will always have the strength to overcome them. It just takes heart. And if the chair can change someone’s heart, it clearly has its purpose.”