Lần cập nhật gần nhất October 1st, 2020 - 09:56 am

Lê hấp đường phèn là câu chuyện về cặp đôi thanh mai trúc mã Đường Tuyết và Lê Ngữ Băng. Sau những năm tháng tiểu học bị chèn ép, Ngữ Băng đã dùng mưu kế để không phải vào cùng trung học với Đường Tuyết. Vì những hiểu lầm nên đến tận 6 năm sau họ mới gặp lại nhau tại trường đại học, thiếu nữ yêu thích trượt băng tốc độ Đường Tuyết gặp lại người bạn năm nào Lê Ngữ Băng, nay đã trở thành nam thần khúc côn cầu trên băng, hai người lại tiếp tục hành nhau rồi lại cùng nhau theo đuổi giấc mơ trượt băng của cả hai.
- Review Lê hấp đường phèn (2)
- Tóm tắt Lê hấp đường phèn
Review Lê hấp đường phèn (2)
Nội dung truyện giống hệt như tựa đề, có thể tóm gọn bằng 3 từ “ngọt chết ruồi”.
Hồi tiểu học nam chính Lê Ngữ Băng và nữ chính Đường Tuyết ngồi cùng bàn. Băng Băng đã trải qua tuổi thơ dữ dội vì luôn bị bạn cùng bàn Đường Tuyết ức hiếp, số lần phản kháng thành công vô cùng ít ỏi. Vì quá nghịch ngợm mà hiệu trưởng Đường tức ba Đường Tuyết phải tìm việc cho con gái làm – học trượt băng. Hôm ấy, Lê Ngữ Băng cũng bị mẹ mình dụ đi theo, nhìn Đường Tuyết trượt ngã hoài cậu sung sướng không thôi 🙂 Thế là, một cậu bé vốn chẳng thích mấy môn thể thao vận động lần đầu tiên bước lên sân băng trượt thử rồi được huấn luyện viên phát hiện ra tài năng. Kể từ đó, cả hai cùng ‘bén duyên’ với thể thao, Băng Băng học băng cầu (ice hockey) còn Đường Tuyết theo học trượt băng tốc độ.
Hết cấp 1, con giun xéo lắm cũng quằn, Băng Băng lừa Đường Tuyết cao chạy xa bay đến một trường khác. 6 năm trung học hai đứa hai nơi nhưng ‘cái duyên cái số nó vồ lấy nhau’, đại học chúng ta lại tái ngộ. Lúc này Lê Ngữ Băng đã trở thành nhân tố chủ chốt đội băng cầu của trường, rắp tâm mướn Đường Tuyết làm trợ lý để báo thù cũ. Bá Vương như Đường Tuyết sao có thể khuất phục, những câu móc mỉa thâm sâu, những cuộc PK hài hước không kém phần dở hơi thường xuyên diễn ra dần khiến Băng Băng bị Đường Tuyết thu hút. (P/s: Ngày xưa có ai đó đinh ninh sau này tuyệt không bao giờ muốn kết hôn với nữ chính đó.) Khi nhận ra tình cảm của mình, Băng Thần đương nhiên sẽ phải dọn dẹp hết ‘chướng ngại vật’ để rước nàng chậm lụt về dinh =)).
Nhắc tới ‘chướng ngại vật’, đầu tiên là mối tình đầu đơn phương cấp 3 của Đường Tuyết. Người ta đã thẳng thừng từ chối nên gặp lại chẳng gây ra nổi sóng gió gì, cho knock out. Tình địch lớn nhất của nam chính phải kể tới một cậu bạn Dụ Ngôn đội trượt băng nghệ thuật kém mình 1 tuổi. Dụ Ngôn đáng yêu mới 17 tuổi thôi nhá, mắt nai bambi, trắng trắng mềm mềm đúng khẩu vị của Đường Tuyết nên cô nàng ủ mưu nuôi lớn cậu, đáng tiếc đây chỉ là giấc mơ hão huyền. Thương cậu nhất một điểm là có một bà mẹ độc tài chỉ vì sự nghiệp tương lai mà ép con mình đủ điều.
Dàn cast phụ mỗi người mỗi vẻ, trong đó nổi bật nhất là hai ‘đồng bọn’ của Đường Tuyết – Liêu Chấn Vũ và Hạ Mộng Hoan. Một cậu lúc nào cũng có thể tâng bốc Đường lão đại mù quáng còn một cô đúng chuẩn lưu manh đột lốt mỹ nữ =)) Hai kẻ này mà ở chung, hùa theo nhau đảm bảo người khác không đỡ nổi. Đây cũng là cp phụ được yêu thích nhất truyện, mong chờ sẽ có hẳn một truyện riêng. Muốn biết bạn Hoan vô đối ra sao thì đây chính là bằng chứng:
Hạ Mộng Hoan ghé vào tai Đường Tuyết thì thầm, “Đại Vương, hôm nay tớ gặp phải biến thái.”“Ồ?” Đường Tuyết nhìn cô, lặng lẽ dỏng tai lên, “Biến thái gì cơ?”
“Chính là biến thái khoe JJ ở nơi công cộng đó.”
Đường Tuyết hơi tức giận, cô ghét nhất mấy kẻ biến thái đáng khinh như thế, cô đập đũa xuống bàn, “Đáng ghét! Cậu gặp được ở đâu? Chúng ta đi rình bắt đánh hắn!”
Hạ Mộng Hoan vội xua tay, “Không cần, không cần, tớ bảo hắn về nhà nuôi JJ cho lớn rồi hẵng khoe, hắn đỏ mặt chạy mất rồi.”
Đường Tuyết gãi đầu, suýt nữa đã quên, Mộng phi nhà cô có thể sợ gián nhưng tuyệt đối không sợ lưu manh.” (Có lẽ trường hợp này cũng chẳng xa lạ ở các trường đại học nhiều nữ nhỉ)
Ngoài những tình huống dở khóc dở cười thì biến số lớn nhất trên con đường theo đuổi vợ của Băng Băng chính là ba Đường Tuyết. Hiệu trưởng Đường siêu đáng yêu, sợ vợ và troll Đường Tuyết không thương tiếc lol.
Khi đón con gái mới đi quân sự về, ông gọi điện cho vợ:
“Anh đã đón được người, sẽ về nhà ngay, em về sớm một chút xem con gái đen thế nào, anh đi qua trước mặt con bé cũng không nhận ra, cứ tưởng là dân Châu Phi nhập cư trái phép… Chậc, chậc, trứng gà biến thành trứng muối! Á…” Hiệu trưởng Đường đang kể rất hưng phấn, vừa ngẩng đầu, phát hiện con gái đã quay lại bắt quả tang.
Khi Đường Tuyết gọi điện về xin tiền trả nợ Băng Băng:
“Hiệu trưởng Đường: Nói đi, muốn bao nhiêu?
Đường Tuyết: Bốn vạn chắc là đủ ạ. (chột dạ)
Đường Tuyết: Không thì ba vạn bảy cũng được…
Hiệu trưởng Đường: Nhóc con, con đã mười tám tuổi, có chuyện ba nên nói cho con biết rồi.
Đường Tuyết: Chuyện gì ạ?
Hiệu trưởng Đường: Con, thực ra không phải con ruột của ba.”
Ngày xưa hiệu trưởng Đường thích Băng Băng lắm, chuyên lấy ra làm gương cho con gái, xếp con mình ngồi chung với con trai nhà người ta những 6 năm trời. Ấy thế nhưng chỉ vì vụ Băng Băng cho Đường Tuyết leo cây hồi mới lên cấp 2 mà ông ‘ghim con rể tương lai’ đến tận khi đôi trẻ đã yêu đương =)) Bảo sao các cụ có câu, mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn càng thích, ba vợ nhìn con rể càng ngứa mắt thêm.
– Chin
Truyện kể về cô bé Đường Tuyết mới lớp 2 thôi mà như một vị tiểu lưu manh lấy việc bắt nạt cậu bé Lê Ngữ Băng làm trò vui. Thực ra gọi là bắt nạt hơi to tát, chỉ là bắt cậu bé Ngữ Băng của chúng ta gọi hộ bút chì, “dùng hộ” đồ của cậu, lấy tiền tiêu vặt của cậu đi mua trứng, thả sâu trêu cậu,… nhưng với một cậu bé lớp 2 thì thực sự đó là 1 ám ảnh rất lớn :v cậu học giỏi nhưng ít nói, luôn nhẫn nhịn cô bé, có đôi lúc muốn phản kích lắm nhưng toàn bất thành xong phản ngược về mình, đọc mấy chương đầu mà cứ thấy vừa buồn cười vừa thấy cậu bé đáng thương. May mà rồi cuối cùng hết cấp 1 nhờ 1 mẹo nhỏ mà cậu cũng được giải thoát khỏi sự bắt nạt của cô, trải qua cấp 2, 3 một cách yên ổn.
Nhưng chỉ được mấy năm thôi, đại học 2 người lại gặp lại nhau.
Ngữ Băng là 1 cậu bé không thích vận động mà nhờ sự khích tướng của Đường Tuyết mà bắt đầu trượt băng và rồi trở thành vận động viên khúc côn cầu trên băng/ice hockey. Từ cậu bé nhỏ nhắn đáng thương ngày nào giờ đã cao thành 1 chàng trai cao 1m88 với khuôn mặt hại nước hại dân bao cô gái theo đuổi , còn Tiểu Tuyết của chúng ta thì vẫn lưu manh tưng tửng, là 1 “lão đại” như vậy. Cấp 1 thu phục đc Ngữ Băng làm thuộc hạ thì lên cấp 2, cấp 3 cũng thế. Giờ gặp lại có vẻ như nam chính chúng ta muốn bảo thù cho tuổi thơ đầy dữ dội, nên nhận Tiểu Tuyết làm trợ lý để làm chân sai vặt…. 2 người chính thức tuyên chiến là kẻ thù.
Hồi bé chơi trò gia đình cô làm vua. cậu làm sủng phi.
Giờ lớn lên cậu làm vua còn cô đổi vị trí làm sủng phi.
Cũng giống 1 số truyện của Tửu Tiểu Thất, motip nữ chính siêu tưng tửng đáng yêu. Không phải kiểu nữ cường cứng rắn hay tiểu bạch thỏ. Gọi chính xác cô thuộc loại thần kinh thô mới đúng. Hồi bé Đường Tuyết đúng kiểu 1 điển hình của bá vương tưng tửng nhưng vì bề ngoài xinh xắn nên ai cũng yêu quý. Cô bé là 1 ng lạc quan, không phải vì không được đứng thứ 1 mà trở thành mà không chơi vs bạn bè. mấy câu mà cô bé nói siêu đáng yêu, gây hài rất lớn :)) lớn lên dường như vẫn thế. Có thêm chắc là càng biến thái càng lưu manh hơn thôi. Đốp chát câu nào ra câu đấy đáng để mọi người học hỏi khi cãi nhau. Nữ chính này độ lầy và độ tưởng tượng sáng tạo chắc không ai bằng được.
Nam chính dù lớn lên với thân hình vạm vỡ chuẩn soái ca thì bên trong vẫn mỏng manh dễ vỡ như ngày nào. cố tỏ vẻ lạnh lùng chút nhưng mà bất thành, mình vẫn thấy rất trẻ con và đáng yêu. Nam chính đúng là biểu tượng của câu châm ngôn “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”. Mà hình như không chỉ nam chính, ai chơi gần với nữ chính đều bị nhiễm đen hết thì phải.
Nam chính chúng ta xuất ra chiêu này nữ chính sẽ xuất ra chiêu khác để phản kháng để rồi người nhận kết cục đắng vẫn là nam chính đáng thương của chúng ta. Tuy lớn lên mặt cậu “ Dày” lên rồi nhưng vẫn chưa đọ được với độ “ dày, lưu manh, biến thái” của Đường Tuyết.
Tới chương 22 còn xuất hiện thêm: Một chàng trai da trắng môi hồng có vẻ ngơ ngơ, được nam chính gọi là “nhóc con”. Không biết đấy có phải nam phụ không vì chưa ra sân nhiều lắm nhưng mình thấy đặc biệt thích bạn nhỏ này.
Bên cạnh 2 nhận vật chính còn có dàn nhân vật phụ từ bố mẹ đến bạn bè của 2 người đều thuộc hàng cực phẩm. Mỗi nhân vật đều toát ra 1 sự “gây cười” riêng.
Ai đã đọc truyện của Tửu Tiểu Thất đều sẽ thấy kiểu lầy lầy tưng tửng nhẹ nhàng dễ thấm. không quá nặng nề hay ngọt sún răng. Truyện mang tính giải trí rất cao cho mấy ngày hè nóng nực. Túm quần lại là truyện cực dễ thương, hãy vào blog của bạn edit để thả like kè cmt để ủn mông nào )
Trích đoạn nhỏ:
Hỏi: Lần đầu tiên làm ba là khi nào?
Lê Ngữ Băng: Hồi lớp 2. Con chúng tôi tên Đoàn Đoàn.
Hỏi: Sau đó thì sao?
Lê Ngữ Băng: Sau đó bị ba vợ tôi ăn.
– Ngọc Thúy