Lần cập nhật gần nhất May 18th, 2020 - 03:28 pm
Sau 20 năm, Nhà Giả Kim vẫn luôn đứng đầu trong danh sách những cuốn tiểu thuyết yêu thích nhất của các bạn trẻ khởi nghiệp, họ nhìn thấy bản thân mình trong trong từng nhân vật. Ai cũng có một ước mơ, một mục tiêu và sứ mệnh đời mình nhưng không phải ai cũng có thể kiên trì đến cùng, không phải ai cũng tìm gặp được “kim chỉ nam” của đời mình. Cuốn sách không bắt đầu bằng những bài học triết lý mà dùng cách kể chuyện, dẫn dắt người đọc qua từng mảnh ghép trong chuyến phiêu lưu của cậu bé Santiago, những người mà cậu gặp, những điều mà cậu trải qua sẽ đọng lại một điều gì đó để chúng ta phải suy ngẫm và biến suy nghĩ thành hành động.
Review Nhà giả kim (2)
NHÀ GIẢ KIM – Cuốn sách về những ước mơ
Việt Nam mình, người trẻ hay bị vùi dập các ước mơ, 1 là phải thực hiện ước mơ của người khác, 2 là có ước mơ nhưng không được tạo điều kiện, nên ước mơ chết từ trong trứng nước, 3 là có ước mơ nhưng không dám thực hiện.
Cuốn Nhà giả kim không phải là cuốn sách có thể chỉ ra chi tiết cách thức giúp bạn đạt được ước mơ, bằng những triết lý, câu chuyện nhẹ nhàng, giản dị, tác giả kích thích, khơi gợi người đọc bừng bừng khí thế, hào hứng bước đi đầu tiên trên con đường thực hiện ước mơ hoặc kiên định hơn với những gì mình đã lựa chọn.
Dưới đây là 2 câu nói của các nhân vật trong sách mà mình rất thích và mình đã chèn thêm cảm nghĩ, trải nghiệm của cá nhân mình vào. Còn một số câu khác nữa nhưng mình chưa viết thêm được, sẽ chia sẻ với các bạn vào dịp khác.
– anh chàng người Anh nói rằng: “Để thành công tôi không được phép sợ sẽ thất bại nữa. Chính nỗi sợ này đã cản trở tôi đạt đến ‘Đại công trình’. Bây giờ tôi mới bắt đầu với một công đoạn mà lẽ ra tôi đã có thể làm từ mười năm trước rồi. Song ít ra tôi cũng mừng vì đã không đợi thêm hai mươi năm nữa”.
Ai cũng có 1 “đại công trình” của đời mình, vậy làm thế nào để đạt được nó, chỉ có thể là hành động mà thôi. Anh chàng người Anh mất 10 năm để nhận ra mình cần phải hành động từ bước đi đầu tiên, bạn sẽ mất bao lâu để nhận ra điều đó. Đại công trình nào cũng có lộ trình của nó, từ bước đi đầu tiên đến thành quả cuối cùng, không có bước đi đầu tiên, sẽ không có đích đến cuối cùng, càng sớm khởi động, ta càng nhanh đến đích. Bạn muốn có thu nhập 2.000$/tháng, tôi cũng muốn, ai cũng muốn, thậm chí còn muốn nhiều hơn nữa, đấy là nhu cầu chính đáng của mỗi người, nhưng làm sao để đạt được nó, chỉ có thể học tập và học tập, lao động, lao động và lao động. Thời gian người ta đi chơi, bạn lên thư viện, thời gian người ta đi ngủ, bạn hỏi thầy, trao đổi với bạn về bài học. Công việc người ta làm 8 tiếng 1 ngày, bạn làm từ 10 đến 12 tiếng mỗi ngày, công việc người ta hoàn thành trong 4 tiếng, bạn nghiên cứu, cải tiến, hoàn thành trong 2 tiếng. Trong 3-5 năm đầu có thể không có khác biệt, bạn sẽ phải chấp nhận thu nhập thấp, vất vả, nhưng sau 5-7 năm, chắc chắn sẽ khác. Bạn đừng “sợ” bước khởi đầu, hãy dấn bước, dù nó có vất vả, hay khó nhọc, lương thấp, hãy kiên trì mà bước, không có bước đầu, sẽ không có bước tiếp theo.
Nhưng thế nào là Đại công trình của đời người? thật khó để xác định nó khi ta còn trẻ, nó có thể được xác định từ nhỏ (ta thích làm nhà văn, ta thích làm bác sĩ, ta thích làm chiến sỹ bộ đội…), nhưng nó có thể xuất hiện trên bước đường ta đi (ta thích làm bác sỹ cứu người, ta thích làm thầy giáo dậy học ở vùng cao, ta thích làm kiến trúc sư thiết kế các công trình vĩ đại, ta muốn nhà sáng chế tài ba…). Lúc này ta có thể coi nó là Đại công trình, nhưng sau 1 chặng đường, ta lại thấy cái khác là Đại công trình.
Thế nên hãy cứ bình tĩnh bước đi, Đại công trình sẽ ngày càng định hình rõ ràng, miễn là ta luôn tìm kiếm nó. Những lúc có thể, đừng ngại ngần, bạn hãy bước ra khỏi thế giới bạn đang quen thuộc, đi đến những vùng đất mới, làm quen những con người mới, quan sát xã hội vận động, phát triển…, dần dần bạn sẽ xác định được chính xác Đại công trình của mình.
– ông Vua xứ Salem nói rằng: “Nói cho cùng con người coi việc kẻ khác đánh giá anh bán kem hay cậu chăn cừu quan trọng hơn là thực hiện điều thâm tâm mình muốn”.
Hay nói cách khác, con người thường sống theo lăng kính, góc nhìn, đánh giá của người khác, người khác ở đây có thể là cá nhân, có thể là 1 tập thể, thậm chí là 1 xã hội, xã hội coi nghề A, nghề B là số 1, ta nhắm mắt nhắm mũi chạy theo, dù chả hiểu gì về nó, chả yêu thích, chả đam mê, theo chỉ vì nghề đó đang được xã hội trọng vọng, theo vì nghề đó hot, mang lại nhiều tiền, địa vị, danh vọng… Một phần nào đó cũng không sai, khi nghề đó mang lại lợi ích nào đó cho bản thân ta, tuy nhiên, cuộc đời của một con người là duy nhất và hữu hạn, có nên sống vì người khác hay không?
Sao ta không trải nghiệm, tận hưởng cuộc sống theo cách riêng của mình, học những gì mình thích, làm những gì mình muốn, làm bạn những người mình thích, đi những nơi mình mong muốn. Cuộc sống bao la, rộng lớn, ta trải nghiệm theo mong muốn còn không đủ thời gian, khả năng, điều kiện, sống vì người khác cả 1 đời người có đáng không? Bạn có dám sống một cuộc sống theo ước mơ của bản thân không? Cả đời theo đam mê, mục đích mà mình đã chọn không?
Để sống cho riêng mình không hề dễ, cuộc sống không bao giờ có đủ thuận lợi cho con người sống theo cách riêng của mình. Hay chăng ta có thể chọn cách sống đan xen, 1 khoảng thời gian sống theo người khác, 1 khoảng thời gian sống cho riêng mình. Vậy bạn chọn cách sống nào, “điều đó tùy thuộc hành động của bạn, chỉ thuộc vào bạn mà thôi”. Dù bạn chọn nghề nào hay cách sống nào, bạn đều phải rèn luyện kỹ năng của nghề đó. Làm người bán kem, bạn phải có kỹ năng của người bán kem, phải biết lấy kem ở đâu, phải biết rao hàng, phải biết bảo quản kem không chảy mất, phải biết chỗ nào nhiều người mua,… Làm người chăn cừu bạn phải thành thạo kỹ năng của người chăn cừu, phải biết ở đâu có cỏ, khi nào thì thời tiết thay đổi, phải biết sống ngoài trời, biết chăm sóc cừu khi ốm…
Kỹ năng không tự sinh ra, mà do rèn luyện mà có, càng luyện nhiều càng thành thạo. Khi bạn đang ở lứa tuổi học sinh, sinh viên, hãy cố gắng học hành, cuốn sách hay nhất dành cho bạn chính là những cuốn giáo trình, kỹ năng đưa bạn vào đời, vào nghề. Mặc dù rất khô khan, không dễ đọc như tiểu thuyết, nhưng hãy cố gắng nghiền ngẫm nó, trao đổi với bạn, hỏi thầy giáo, thực hành khi có cơ hội, bạn sẽ có cơ hội lựa chọn con đường đi của mình. Hôm nay bạn có thể là người bán kem, nhưng khi đủ điều kiện, bạn có thể trở thành người chăn cừu, đi khắp 4 phương…
Bạn có ước mơ không?
Bạn đã làm gì để thực hiện ước mơ của mình?
Ước mơ của bạn có thành sự thật hay chưa?“Nhà giả kim” kể về hành trình thực hiện ước mơ của cậu bé chăn cừu Tây Ban Nha có tên Santiago. Trong cuộc hành trình ấy, cậu đã phát hiện ra rất nhiều điều thú vị, nghiệm ra được quy luật của bất cứ sự sống nào tồn tại trên thế gian, thậm chí là quy luật của sa mạc, gió, Mặt Trời, những thứ tưởng như hiển nhiên, vô chi vô giác.
Ban đầu, Santiago chỉ là một cậu bé bình thường, sống một cuộc sống bình thường. Được học chữ và mang theo hy vọng mình sẽ trở thành linh mục của cha mẹ. Thế nhưng, với niềm đam mê chu du bốn bể, không muốn cả đời chôn chân trong nhà thờ nhỏ bé của quê hương, cậu nguyện làm kẻ chăn cừu, lang thang trên những cánh đồng cỏ, đến vùng Andalusia và hiểu được ngôn ngữ của loài cừu.
Tiếp đó, cậu gặp phải một giấc mơ kỳ lạ, mà không chỉ một lần, cậu mơ nó đến tận hai lần. Theo châm ngôn của người A-rập, “Những gì đã xảy đến với bạn một lần có thể không bao giờ xảy ra nữa; nhưng những gì xảy ra hai lần thì nhất định sẽ thêm lần thứ ba”. Santiago đã mơ hai lần với cùng một giấc mơ kỳ lạ và đều dừng lại trong đầu “một kho báu”.
Với sự tò mò, sự giúp đỡ của những người xung quanh (dường như có sự sắp xếp từ Thượng đế với những người này), nghe theo tiếng gọi từ trái tim, cậu bé chăn cừu ngày nào đã quyết tâm bán lại bầy cừu và bắt đầu con đường tìm kiếm kho báu của cuộc đời mình.
Mặc dù biết, quyết định này gặp nhiều những rủi ro, có thể là chết khi đi tìm kho báu “rỗng”, nhưng cậu vẫn quyết tâm bỏ lại tất cả. Có phải bởi lẽ, cậu nghĩ rằng “thà chết trên con đường mình chọn, còn hơn là chết trong sự nuối tiếc cả đời?”.
Qua hình ảnh cậu bé Santiago, Paulo Coelho đã nuôi dưỡng trong trí óc độc giả một niềm tin. Tin vào sự tồn tại của kho báu; tin vào tiếng gọi của trái tim; tin vào những điều không thể mà trở thành có thể.
Bởi mấy ai mà nghĩ “Chì có thể biến thành vàng”.
Giống như cách chúng ta đang nghĩ, chúng ta sợ theo đuổi giấc mơ vĩ đại, vì cảm thấy không xứng đáng được hưởng hoặc sẽ không thể nào đạt tới.
Nhưng mà bạn ơi, “Nếu một ngày, khi sự cố gắng theo kịp ước mơ, vậy thì ước mơ tuyệt đối sẽ không phụ sự cố gắng mà bạn bỏ ra. Hãy khiến bản thân trở nên ưu tú, xuất sắc; khi bạn tận tâm tận lực làm gì đó, cả thế giới này đều sẽ giúp bạn” _ Trích “999 lá thư gửi cho chính mình”.
Cũng như nhà luyện kim đan nói với cậu chăn cừu “Khi người nào muốn điều gì thì cả vũ trụ sẽ chung sức lại để người ấy đạt được điều mơ ước”.
Vì thế mà hãy hành động. Chỉ có hành động mới có thể đưa bạn dần tới kho báu của chính mình. Còn nếu sợ thất bại mà không hành động, thì cả đời bạn chỉ dừng ở vạch xuất phát mà thôi.
Kho báu đó, thật ra rất kỳ diệu. Nó không nằm ở điểm cuối cùng, mà là điểm đầu tiên. Nhưng để phát hiện ra điều kỳ diệu đó, chắc chắn bạn phải đến được đích cuối cùng. Nhưng nếu không đi, mãi mãi kho báu chỉ tồn tại ở trong mơ mà thôi.
Qua tác phẩm, ta ngộ được rằng, mọi sự vật trên trái đất sinh ra đều đặc biệt, mọi sự việc diễn ra đều là điềm báo mà Thượng đế muốn nói với con người. Nhưng quan trọng, con người đâu phải ai cũng nhận ra điều đó. Chỉ khi nào trái tim thực sự hòa với vũ trụ, thì ta mới có thể giải đố tất cả những mộng mị trong cuộc đời mình mà thôi.
——————————————————-
Có thể cuốn sách này đã được nhiều người review rồi, nhưng mình vẫn muốn chia sẻ ở đây. Bởi theo mình, mỗi cá nhân đều sẽ có những cảm nhận và góc độ nhìn nhận khác nhau.
Và đây là tác phẩm dưới góc nhìn của mình – một cô gái 21 tuổi, chênh vênh.
Trích dẫn Nhà giả kim
“Khi bạn khao khát một điều gì đó, cả vũ trụ sẽ hợp lực giúp bạn đạt được điều đó.”
“Vào một thời điểm nào đó trong cuộc sống, chúng ta không thể kiểm soát được những gì đang diễn ra với mình và định mệnh sẽ nắm trong tay quyền hành. Đó là lời nói dối vĩ đại nhất thế giới.”
“Khi chúng ta nỗ lực để trở nên tốt đẹp hơn, mọi thứ xung quanh chúng ta cũng sẽ trở nên tốt đẹp hơn.”
“Hãy dũng cảm lên. Sẵn sàng đón nhận rủi ro. Không gì có thể thay thế được trải nghiệm cả.”
“Mọi người dường như có một ý tưởng rõ ràng về việc cách mà mọi người điều khiển cuộc sống của họ, nhưng lại không hiểu được chính họ.”
“Chỉ có một lý do khiến giấc mơ không thể trở thành sự thực: đó là nỗi sợ thất bại.”
“Cuộc sống có cách riêng để thử thách ý chí của một người, có thể là để mọi chuyện xảy ra cùng một lúc hoặc chẳng có chuyện gì xảy ra cả.”
“Đừng phí thời gian giải thích, mọi người chỉ nghe những gì họ muốn nghe mà thôi.”
“Những thứ xảy ra một lần sẽ không lặp lại lần nữa. Nhưng những thứ xảy ra lần thứ hai chắc chắn sẽ có lần thứ ba.”
“Một ngày khi bạn thức giấc, bạn sẽ thấy mình chẳng còn thời gian để làm những gì mình vẫn luôn mong muốn nữa. Hãy bắt tay thực hiện ngay hôm nay.”
“Đừng nghĩ tới những gì đã bỏ lại phía sau.”
“Hãy lắng nghe trái tim mình. Nó biết hết mọi điều vì nó từ Tâm linh vũ trụ mà ra và một ngày kia sẽ trở về đó. Trái tim cậu ở đâu thì kho báu cậu tìm cũng ở đó. Nếu cậu hiểu rõ trái tim mình thì sẽ không xảy ra điều gì bất trắc đâu, vì cậu biết rõ nó mơ ước gì và biết phải ứng xử như thế nào. Không ai trốn tránh được trái tim mình thành ra nên lắng nghe nó nói là hay hơn cả. Như thế cậu sẽ không bao giờ bị đánh bất ngờ.”
“Trước khi cậu đạt được ước mơ thì Tâm linh vũ trụ sẽ thử thách mọi điều cậu học được trên đường đi. Khi đạt được ước mơ chúng ta cũng đồng thời nắm vững những bài học đã lĩnh hội khi đi theo ước mơ. Đó chính là thời điểm mà đa số người ta bỏ cuộc, nói theo ngôn ngữ sa mạc là: ‘Chết khát đúng vào lúc cây chà là xuất hiện ở chân trời’. Mọi cuộc tìm tòi đều khởi đầu như câu ‘thánh nhân đãi kẻ khù khờ’ và kết thúc với sự thử thách gay go kẻ chiến thắng.”
“Đừng đầu hàng nỗi sợ của mình. Nếu không, bạn sẽ chẳng thể nói chuyện với trái tim mình được nữa.”
“Những thứ vào miệng con người không độc hại, xấu xa. Xấu xa, độc hại là những gì từ miệng họ tuôn ra.”
“Thứ đơn giản nhất đó cũng chính là thứ phi thường nhất, và chỉ khi khôn ngoan bạn mới có thể nhìn ra chúng.”
Tóm tắt Nhà giả kim
Mở đầu truyện là hình ảnh nhà giả kim đọc Olscar Wilde. Ông đọc câu chuyện về sự tích hoa thủy tiên. Chàng Narziss – đẹp trai và yêu thương bản thân mình say đắm, một ngày, chàng ngã xuống hồ nước. Hồ nước khóc biến thành đầm lầy mặn còn nơi chàng ngã mọc lên đóa hoa thủy tiên. Hồ nước thương tiếc chàng đẹp trai và thương vì thấy sắc đẹp hồ hiện trên đôi mắt của chàng Narziss.
Nhà giả kim kể về một anh chàng tên Santiago sinh ra trong một ngôi làng nhỏ vùng Adalusia, miền nam Tây Ban Nha. Cha mẹ cho cậu học hành với mong ước cậu trở thành linh mục (vì đó là nghề danh giá nhất tại ngôi làng ấy). Tuy nhiên, cậu muốn theo đuổi ước mơ của mình và trở thành người chăn cừu đi ngao du khắp vùng cỏ quê hương mình. Trên đường tới nơi bán lông cừu, cậu có giấc mơ kỳ lạ-giấc mơ khiến cậu tỉnh giấc giữa chừng. Cậu nhớ về người con gái con người chủ tiệm vải với bao yêu thương, tưởng tượng ra cảnh thể hiện xén lông cừu điệu nghệ trước mặt cô. Cậu đến Tarifa gặp bà lão thầy bói người Digan để giải giấc mơ. Bà lão nói rằng cậu cần đến Ai Cập để tìm kho báu và đòi tiền thù lao bằng một phần mười kho tàng sau này cậu kiếm được. Sau khi gặp bà lão, cậu chưa tin vào giấc mơ và cho rằng tốn thời giờ vào thứ không đâu. Ở bãi chợ, cậu có gặp một ông già – tự xưng là Melchisedek, vua xứ Salem, có nhiều phép thuật. Ông truyền cho cậu cảm hứng chinh phục giấc mơ của mình, hứa chỉ cho cậu đường đến kho tàng với điều kiện cậu để lại một phần mười số cừu cho ông ta. Dù rất băn khoăn đấu tranh với chính bản thân mình, nên theo đuổi giấc mơ hay làm một người chăn cừu, sở hữu cái mình chưa có hay hài lòng với những gì thân thuộc nhưng ngay ngày hôm sau, cậu đã bán gần hết đàn cừu và để lại 6 con cừu cho ông già. Ông tặng cậu hai viên đá Urim và Thummim và dặn cậu trước hành trình “Đừng bao giờ quên rằng tất cả là một tổng thể. Cũng đừng quên ngôn ngữ của dấu hiệu. Nhất là đừng quên đi cho đến hết con đường mình tự chọn” cùng câu chuyện về cách nhà thông thái dạy người con trai thương gia với lời khuyên “Bí quyết của hạnh phúc là biết ngắm nhìn mọi thứ tuyệt mỹ trên thế gian này mà không hề quên hai giọt dầu trên muỗng.” Cậu bắt đầu chuyến đi đến Ai Cập Châu Phi- nơi có Kim Tự Tháp, có kho tàng cậu mơ ước. Ngay ngày đầu tiên đến Tangier (Maroc-điểm dừng chân để tới Ai Cập), cậu đã bị lừa hết số tiền cậu đang có. Để kiếm kế sinh nhai, cậu quyết định làm việc tại cửa hàng bán pha lê. Đầu tiên, cậu chỉ lau các bình pha lê để kiếm cơm qua ngày. Sau này, cậu gợi ý cho ông chủ tiệm pha lê cách phát triển kinh doanh, hết kê thêm kệ ở ngoài đến pha trà bạc hà thu hút khách mua pha lê và rồi cửa tiệm của ông quay về thời kỳ huy hoàng như trước khi mà ngành bán pha lê mới nở rộ. Cậu làm việc cật lực tại đó và quên bẵng giấc mơ của mình.Một năm sau, khi mà cậu đã có đủ tiền mua một bầy cừu mới, gấp đôi số cừu cậu bán đi hồi trước. Ông lão chủ tiệm pha lê có đủ tiền hành hương tới thánh địa Mekka- nơi mà người Đạo Hồi nào cũng mơ ước được đặt chân tới.Ông chủ tiệm sẽ không bao giờ đặt chân tới Mekka, thực hiện giấc mơ của kẻ ngoan đoạn còn cậu Santiago không mua cừu nữa và để dành tiền tiếp tục đi tìm kho tàng. Khi dọn dẹp hành lý, cậu thấy hai hòn đá Urim và Thummim mà cậu nhận được từ vua xứ Salem. Cậu gia nhập vào đoàn lữ hành đến sa mạc nơi gần các Kim Tự Tháp Ai Cập. Trong đoàn người, cậu gặp một anh chàng người Anh – người từ quê hương xa xôi theo đuổi giấc mơ tìm kiếm những nhà giả kim (người chế tạo được vàng và thuốc trường sinh). Đoàn người tiến dần về phía ốc đảo. Trên đường đi, chàng người Anh quan sát sa mạc và học ngôn ngữ sa mạc, còn Santiago đọc những cuốn sách của anh ta và học về thuật giả kim. Tuy nhiên, Santiago vẫn chẳng hiểu gì về thuật giả kim. Khi họ tới ốc đảo, đoàn lữ hành được chào đón, và được khuyên phải dừng bước vì có chiến tranh giữa các bộ tộc phía trước. Tại đây cậu trúng tiếng sét ái tình ngay từ cái nhìn đầu tiên với cô gái sa mạc Fatima và cậu đã cố giúp anh chàng người Anh thực hiện ước mơ tìm một nhà giả kim.
Chàng trai người Anh nhận được lời khuyên thực hiện thí nghiệm, và chàng ta say mê thực hành. Trong thời gian ở ốc đảo, nhờ vào ảo ảnh mà sa mạc báo cho cậu về hình ảnh đạo quân, Santiago đã có thể dự báo trước và giúp bộ tộc tránh được một cuộc tấn công đột ngột vào ốc đảo. Cậu được thưởng rất nhiều tiền vàng, cùng một lời đề nghị trở thành người cố vấn quan trọng cho trưởng tộc. Cũng chính lúc ấy nhà giả kim ở ốc đảo nhận ra rằng ông đã tìm thấy một học trò xuất sắc – Santiago. Cậu lưỡng lự khi phải rời ốc đảo vì tình yêu với Fatima. Nhà giả kim nói: “Cậu phải hiểu rằng tình yêu không bao giờ ngăn cản ai theo đuổi vận mệnh của mình cả.”. Cậu nói chuyện với Fatima người phụ nữ sa mạt sẽ luôn đợi mình. Cậu đã rời ốc đảo và lên đường đi tới kim tự tháp cùng nhà giả kim. Tới một doanh trại tại vùng giao tranh ác liệt, họ bị bắt. Theo lời nhà giả kim, cậu cho hết đi số tài sản của mình. Hơn nữa trong vòng 3 ngày, nếu Santiago không thể “biến thành gió” thì cậu ta sẽ chết. Nhờ biết ngôn ngữ của vũ trụ, giao tiếp với gió và mặt trời, cậu đã trổ tài “biến thành gió” của mình cho những chiến binh và được viên chỉ huy dẫn đến bất cứ nơi nào cậu muốn. Sau đó, đến tu viện Coptic, cậu được chứng kiến nhà giả kim nọ biến chì thành vàng. Trước khi từ biệt, ông chia số vàng làm 4: 1 phần cho người tu sĩ, 1 phần cho ông làm lệ phí đi đường, 2 phần cho đền tiền trả viên tư lệnh và cho bất trắc sắp tới. Đến được kim tự tháp, trong khi đang đào cát để tìm kiếm kho tàng, cậu gặp những tên cướp và bị cướp mất hầu hết số vàng cậu nhận được từ nhà giả kim. Cậu thú thật về giấc mơ tìm kho báu thì những tên cướp cười mỉa mai khi nghe cậu chuyện cậu đã vượt sa mạc để kho báu, một tên trong số đó nói rằng ngay tại chỗ này, hai năm trước, hắn cũng có một giấc mơ về kho báu chôn dưới cây dâu tại một nhà thờ lụp xụp – nơi bọn chăn cừu hay lui tới ở Tây Ban Nha. Cuối cùng, Santiago dùng số vàng còn lại trở về quê hương và đã lấy được kho báu với tiền vàng, đá quý, tượng quý. Anh có ý định về Tarifa trả công bà phù thủy Digan. Giờ đây, làn gió Lavante thổi xuống làm cậu có cảm giác như lần đầu tiên được hôn người con gái sa mạc cậu yêu- Fatima.
– Lá Xanh (Spiderum)