“Nhất thời xúc động” oánh nhau đến mức làm rối loạn dây tơ hồng của thiên hạ nên nam nữ chính đã bị Ngọc Hoàng trách phạt, phải hạ giới chịu tình kiếp cùng nhau suốt “7 kiếp không may”. Liệu sau 7 kiếp cùng nhau trải qua hỉ nộ ái ố, đôi oan gia vui vẻ này sẽ nở hoa hay bế tắc…
Review 7 kiếp xui xẻo (2)
Truyện kể về 7 kiếp “nghiệt duyên” của một đám mây được ông già Nguyệt lão “nát rượu” hóa thành người, với một cái tên thái giám: Tiểu Tường Tử, hay còn có cái tên khác là Vân Tường, cùng với kẻ cầm đầu mười hai tên đồng tính trong phủ Mão Nhật Tinh Quân: Sơ Không tiên quân.
Vào một buổi sáng đẹp trời, Sơ Không tiên quân với bộ đồ đỏ chói té đập đầu xuống tấm thảm mây đỏ trước điện Nguyệt lão, chàng ta tức tối khi thấy Vân Tường ngồi đó nhưng lại không đỡ chàng ta dậy.
Thế là hai người cãi nhau rồi lao vào đánh nhau tới be bét máu dẫn đến làm xáo trộn dây tơ hồng trong thiên hạ.
Sau đó, hai người bị Ngọc Hoàng trách phạt, bắt đầu chịu bảy kiếp tình duyên với nhau dưới hạ giới.
Kiếp thứ nhất, Vân Tường lén lút không uống canh mạnh bà nên vẫn còn trí nhớ, hai người đầu thai vào hai nhà vị tướng quân, Vân Tường là nàng dâu được hứa hôn từ bé của chàng. Hai người lớn lên bên nhau với những cảnh tượng Vân Tường bắt nạt Sơ Không, sau đó thì chết trước nên Vân Tường phải về địa phủ, vì trốn tránh uống bát canh mạnh bà nên Vân Tường bị phạt phải ở dưới địa phủ 15 năm. Cho nên kiếp thứ hai, Sơ Không lại là người đầu thai trước.Kiếp thứ hai, Vân Tường được Sơ Không tám tuổi, là thiếu chủ của Thánh Lăng giáo bắt về nuôi. Thế là quay lại quá trình Sơ Không bắt nạt Vân Tường.
Kiếp thứ ba, hai người cùng đầu thai làm súc vật, Sơ Không là con lợn rừng còn Vân Tường là hổ.
Kiếp thứ tư, Vân Tường lại là tướng quân còn Sơ Không là công chúa.
Tới kiếp thứ năm thì hai người nhận ra tình cảm dành cho nhau.
Tiếp theo là kiếp thứ sáu, bảy. Sau khi hoàn thành kiếp cuối cùng, hai người cùng lên thiên đình và cùng về một nhà.
Đây là một cuốn truyện đa phần là hài và sủng. Những cảnh đánh nhau của hai nhân vật chính sẽ khiến các bạn bật cười xuyên suốt câu chuyện, thích hợp đọc vào dịp tết sắp đến. Và dành cho các bạn fan Cửu Lộ Phi Hương thì đây là một truyện đáng để đọc. Mời mọi người cùng thưởng thức với mình nhé
(Hình như bạn thớt có quên một chi tiết khá quan trọng là nam chính xả thân vì đại nghĩa, suýt nữa thì SE, chứ đâu phải hết 7 kiếp là anh chị về luôn với nhau đâu nhỉ? Nếu thuận buồm xuôi gió đến vậy thì đâu còn là má ghẻ Cửu Lộ nữa)
– Nguyễn Thị Khánh Hà (Hội nhiều chữ)
“Nhất thời xúc động, bảy kiếp không may” là câu chuyện về bảy kiếp tình duyên của Vân Tường và Sơ Không. Họ là hai tiên nhân không có gì “đình đám” trong tiên giới. Một người là hóa thân của đám mây, một người là hạ cấp của Mão Nhật Tinh Quân. Lúc đọc về thân thế của nam chính, tôi thình lình bật ra một cái danh hiệu “Chàng trai tháng giêng” (lậm Thủy Tiên). Sơ Không là vị tiên chưởng quản tháng một hàng năm.
Những nhân vật trong truyện của Cửu Lộ đều không hoành tráng, hiển hách hay đẹp lung la lung linh như tác phẩm Đường Thất. Trong câu chuyện này đôi bạn trẻ có thể xem là “thường dân” trong chốn thần tiên. Họ vì duyên phận mà va phải nhau, sau đó không tài nào gỡ ra được. Bộ huyền huyễn này vui nhộn, hài hước, gần gũi mà cũng không bỏ sót bất cứ cảm giác thăng hoa nào. Bảy kiếp tựa như một trò chơi mèo vờn chuột, thông qua lời kể của nữ chính thì chúng trôi qua tư lự, nhẹ nhàng nhưng bạn sẽ thấy: thấp thoáng phía sau bản chất tưng tửng, đùa vui của giọng văn chính là gợn sóng lăn tăn của cảm xúc, một thứ yêu thương nhen nhóm lên và từ từ ăn sâu vào hồn phách của hai nhân vật. Bởi vì nhất thời xúc động mà bảy kiếp tình duyên khốn đốn. Một sợi tơ hồng âu cũng là lắc léo như vậy!
Vân Tường và Sơ Không gặp nhau trong một hoàn cảnh gà bay chó nhảy. Cô nàng hung dữ và lưu manh còn anh chàng thì chảnh chẹ và cao ngạo. Một lần gặp gỡ, họ kết oan gia, đánh nhau ùm xèo khiến điện Nguyệt Lão bị tổn hại, dây tơ hồng rối tung, nhân duyên phàm giới hỗn độn. Ngọc Đế xử phạt phân minh, đày họ xuống phàm giới chịu bảy tình kiếp luân hồi. Hai vị này cũng không vừa, đi tới đâu là trời long đất lỡ, ghét nhau như chó với mèo ^^
Và với một cái nguyên nhân rõ ràng, xác đáng như vậy, Vân Tường và Sơ Không lần lượt trải qua bảy kiếp dở khóc dở cười, từ hài kịch – chính kịch – bi kịch cái nào cũng diễn đủ! Thần tiên sống vĩnh hằng, bảy phàm kiếp đối với họ không là gì, đây chẳng qua là một lần chịu phạt. Nhưng trớ trêu thay, bảy kiếp cứ vậy nhẹ nhàng qua đi, một đôi oan gia bằng cách nào đó đã không giữ được trái tim của mình…
Kiếp thứ nhất, Sơ Không và Vân Tường gây họa ở âm phủ. Cô nàng không uống canh Mạnh Bà bỏ trốn đi đầu thai trước. Sơ Không xui xẻo ở lại 5 năm làm công chuộc tội, sau đó uống Mạnh Bà thang nhảy vào luân hồi… Và chính kịch xảy ra, tèng teng teng ~~~~
Kiếp này, nàng là Tống Vân Tường – con gái của tể tướng. Hắn là Lục Hải Không – thiếu gia của tướng quân phủ. Bởi vì Vân Tường có đầy đủ hồi ức của một tiên nữ nên nàng ung dung đối mặt với phàm kiếp, bình thản nhẹ nhàng với sinh ly tử biệt. Lục Hải Không lại không như thế. Hắn bây giờ hoàn toàn là một phàm nhân, từ thể xác đến tinh thần. Chính vì vậy tình cảm của Lục Hải Không không bị ảnh hưởng bởi chuyện trước kia, hắn trải qua một tình kiếp chân chính.
Tuổi thơ của họ gắn bó bên nhau, kỉ niệm ngốc nghếch buồn vui đều có cả. Rồi định mệnh ập tới, Lục gia bị mưu sát cả nhà, Lục Hải Không năm đó 10 tuổi đã chui ra từ cái lổ chó rồi bắt gặp Vân Tường. Bởi vì phải thuận theo mệnh cách được viết nên Vân Tường đành chọn bỏ trốn theo hắn. Quyết định miễn cưỡng và không có mấy tâm tư của nàng lại trở thành một cơn chấn động trong lòng Lục Hải Không. Từ đó, hắn mãi mãi ghi nhớ một cô gái đã vứt bỏ chiếc áo thiên kim, tình nguyên đồng cam cộng khổ dù tương lai vô định.
Hắn im lặng ngã vào lòng nàng, tìm sự ỷ lại nơi nàng bởi vì hắn thề có một ngày mình sẽ đủ mạnh để bảo vệ Vân Tường.
Mối tình của họ trong đôi mắt Vân Tường chẳng qua là tình kiếp sặc mùi tiểu thuyết do cái gã Lí Thiên Vương trên tiên giới viết ra. Nhưng đối với Sơ Không – Lục Hải Không hắn đang sống chân thật, đang yêu chân thực, một kiếp người chân thật…
Điều này khiến Vân Tường rung động và hoàn toàn tách biệt Lục Hải Không với cái tên Sơ Không oan gia đáng ghét kia. Nàng thích hắn, một con người ảo ảnh, một phàm kiếp ngắn ngủi.
Rồi như bao chuyện tình bi lụy khác, chính trị và âm mưu hoàng triều khiến Vân Tường bình thản trở về âm phủ, để lại một Lục Hải Không chẳng biết gì, chỉ biết kiếp này, chỉ nhớ kiếp này và chỉ yêu một người con gái tên Tống Vân Tường.
Cuối sách có một ngoại truyện rất hay kể về đoạn đời còn lại của Lục Hải Không. Có lẽ tình yêu sâu sắc và thương đau của Lục Hải Không đã khiến Sơ Không dù khôi phục kí ức vẫn bùi ngùi nghe con tim đập loạn. Hắn quả thực từng yêu nàng, cho dù là con rối bị Lí Thiên Vương dùng ngòi bút viết ra, hắn – dưới tư cách Lục Hải Không quả thực rất yêu nàng.
Họ lại gặp nhau dưới âm ty, lại đánh nhau sức đầu mẻ trán, gà bay chó nhảy, ngựa hót chim hí… hoàn toàn chả ra hình tượng diễn xuất của tình kiếp vừa rồi (==) ai mà tin được hai kẻ này vừa làm nên một chuyện tình lấy nước mắt đọc giả chứ?
Vân Tường không cho rằng Lục Hải Không và tên ác ma Sơ Không kia là một người, nàng thích là thích tên con trai điềm đạm sâu sắc kia, dù rằng hắn không thực tồn tại. Còn Sơ Không thì ôm theo nổi đau chưa kịp tan cùng với lòng cao ngạo vốn có. Hắn tức giận nàng dám trêu đùa mình, dám nhỡn nhơ cười cợt trong lúc hắn thực sự chiềm đắm vào tình yêu chân thật ấy.
Sơ Không thẹn quá hóa giận, giở trò vũ phu ép Vân Tường uống liền 3 chén Mạnh Bà, còn mình thì tỉnh queo nhảy vào luân hồi kiếp thứ 2. Lại một câu chuyện nữa mở ra…
Kịch bản thứ hai là sư đồ luyến. Có điều… Vân Tường uống quá nhiều canh Mạnh Bà cho nên… trở thành đần độn ^^ Sơ Không thì nhớ hết mọi chuyện, bắt đầu kế hoạch ngược đãi tiểu đồ đệ khờ khạo trả thù chuyện nàng đùa bỡn hắn kiếp trước.
Cho dù ra sao thì tình kiếp vẫn là tình kiếp. Sơ Không lại yêu, cũng như Lục Hải Không hư ảo đó từng yêu Tống Vân Tường. Tình kiếp này có nhiều kỉ niệm dễ thương rồi sau cùng là hắn chết đi giống như kịch bản.
Lần này có vẻ diễn xuất rất nhập tâm, bởi vì dù biết trước mọi chuyện, dù biết đây là một kiếp không có nặng nhẹ nhưng Sơ Không vẫn thẩn thờ vì cảm xúc kia chân thật quá. Còn Vân Tường thì được nếm trải cảm giác của hắn khi làm Lục Hải Không, hiểu sự bấp bênh và hụt hẫng khi mình tỉnh lại với tất cả hồi ức bao gồm nổi đau vừa mới đây thôi…
Hai người lại xuống âm ti, lại náo loạn cáu xé nhau. Truyện thú vị ở điểm này. Khi bị đặt vào một kiếp sống mới, họ có thể yêu nhau. Rồi khi quay lại thân phận thần tiên, họ lại chán ghét nhau. Nhưng mà sau mỗi tình kiếp thì cảm xúc căm ghét cũng phai nhạt dần nhường chỗ cho yêu thương bối rối.
Gắn bó như vậy, trải qua khoảng thời gian đầy ấp kỉ niệm như vậy, tựa như một chuyến du ngoạn mà chỉ có duy nhất một người bạn song hành. Ai lại không trở nên thân thiết, lại không có rung động với nhau?
Kiếp thứ ba, bởi vì đùn đẩy câu kéo mà 2 anh chị này… rơi nhầm vào đường “súc sinh”, đầu thai làm con hổ cái và con heo đực *té ghế* Chuyện tình nàng hổ và heo rừng kết thúc chớp nhoáng với vận mệnh bị thợ săn xẻ thịt lột da (==)
Chưa thấy bộ huyền huyễn nào tưng tửng như bộ này. Rất vui, rất khó đỡ, rất phong phú, rất bất ngờ. Những kiếp về sau thì cũng ly kỳ lắm nhưng mình vẫn ấn tượng ba kiếp đầu tiên nhất. Bảy tình kiếp với đủ màu sắc trôi qua, hai người cũng đồng cam cộng khổ đối đầu với một câu chuyện hoàn toàn là phát sinh, không hề bị ai dàn dựng. Từ kiếp số có tính sắp đặt họ phải vượt qua một tình huống nằm ngoài khuôn khổ, ảnh hưởng tới vận mệnh của phàm giới – tiên giới. Bấy giờ hài kịch trở về nghiêm túc.
Tóm lại bộ truyện này khá mới lạ, mô tuýp rất đáng xem, kết HE đầm ấm. Những nhân vật phụ khác cũng thật đáng yêu, như “sếp” Diêm Vương hay đùn đẩy trách nhiệm cho các nhân viên. Như Mạnh Bà đỏng đảnh viện cớ đòi nghỉ phép 2000 năm. Như Nguyệt Lão nghiện rượu nghèo rớt mồng tơi. Như Lí Thiên Vương có hàm râu Osama bin laden mà khoái viết tiểu thuyết diễm tình, hại nam nữ chính gặp toàn cảnh éo éo le le. ^^
Vui quá đi, nhộn nhịp hết sẩy, bạn cảm thấy thú vị thì đừng bỏ qua nhé!
– Hoa Ban