Trong hàng triệu người cùng hàng triệu kiểu tương lai khác nhau, có người lựa chọn đứng im và an phận, lại có người lựa chọn bỏ cuộc và lùi lại phía sau… Kiên trì tiến về phía trước là có thể là lựa chọn tốt nhất, nhưng lại là con đường khó đi nhất. Còn bạn, bạn đang ở đâu trong tuổi trẻ của chính mình? Phía trước, phía sau hay vẫn dậm chân tại chỗ?
“Tuổi Trẻ Lạc Bước, Ta Còn Đứng Trước Nhau?” viết về ai đó mộng mơ ngốc nghếch, nhưng vẫn luôn không ngừng cố gắng ở thực tại. Cũng có người dù có gặp lực cản lớn cỡ nào vẫn chưa từng nghĩ đến bỏ cuộc. Và cả những người thậm chí còn không biết chùn bước là gì, bất chấp tất cả để thực hiện ước mơ.

- Review Tuổi trẻ lạc bước
- Trích dẫn Tuổi trẻ lạc bước
Review Tuổi trẻ lạc bước
Thanh xuân của bạn đến chưa, hay nó đã trôi qua như thế nào rồi? Những kí ức của tuổi trẻ đó, bạn có muốn quên nó đi hay không dù nó buồn đến nỗi nào? Thật ra, thanh xuân chính là thứ mà con người ta nuối tiếc nhất (theo mình là vậy).
Bằng những câu chuyện nhỏ về tuổi thanh xuân, với những kết thúc lúc buồn lúc đẹp; bằng những sự việc khiến độc giả xúc động, bằng những câu từ gây nên sự hài hước và bằng những đoạn văn chứa đầy niềm yêu thương, quả là một cuốn sách rất tuyệt vời. Cuốn sách đã truyền đến được cho mình rất nhiều cảm xúc, vui có buồn có, xúc động hay buồn cười đều có. Qua 9 cuộc tình trong sách, mình cũng đã rút ra được rất nhiều bài học, cũng như biết thêm một điều, thế giới này có rất nhiều kiểu tình yêu buồn thảm. Bạn có muốn biết tình yêu đấy nó kết thúc như thế nào không? Nếu được may mắn ấy, mà chuyện tình có kết thúc đẹp, thì thật sự rất rất đẹp, xứng với kiểu tình yêu diệu kì khó có thể xảy ra, một tình yêu đẹp tuyệt vời khiến người ta phải ghen tị. Nhưng… nếu đã không thể ở cùng nhau, tức là một kết cục đau khổ, thì nó lại là một cái kết buồn thảm nhất, cực kì đau khổ, khiến bạn khó thể cầm được nước mắt. Khi đọc đến những câu chuyện có cái kết SE như vậy, mình không thể nào khống chế nổi bản thân ngưng khóc trước sự việc và diễn biến. Mình cũng vẫn nhớ mình đọc 1 trong 9 câu chuyện trong sách vào buổi tối rồi cứ thế mà khóc cả đêm. Một từ thôi: tiếc. Mình tiếc cho họ rất nhiều, rất rất tiếc, đáng ra họ xứng đáng có được một tình yêu đẹp đẽ, nhưng hình như… duyên phận chẳng cho họ làm điều đó.
Khác, mình rất ấn tượng với cách dẫn dắt tình huống và đặt ra phản ứng của nhân vật của Trương Hạo Thần. Có thể nói mình như mê đắm và chìm sâu vào giọng văn của tác giả, như bị cuốn hút bởi nó không cách nào có thể thoát ra ngoài. Và một điều không thể chối cãi, đây là cuốn sách mà mình thích nhất và cảm thấy hay nhất trong số những sách mình từng đọc. Những “vở kịch” thanh xuân này, mình không biết nó có thật hay không, nhưng mình cảm thấy nó rất đẹp và kì diệu. Chắc là mình sẽ chấp nhận những nỗi buồn này, bởi vì chúng đều là những nỗi buồn đẹp, là một phần tạo nên một tuổi trẻ khó quên trong đời, là những khoảng thời gian đầy phép màu của cuộc đời,… chẳng ai muốn quên đi nó cả.
Đây chính là một cuốn sách mà các bạn nên đọc ít nhất một lần trong đời. Với những người chưa nếm được mùi vị của thanh xuân (chưa đến tuổi thanh xuân) sẽ như muốn bay thật nhanh tới khoảnh khắc này để trải nghiệm và thử cảm giác. Còn với những người tuổi thanh xuân đã qua, đọc sách như được tìm lại cảm giác của ngày xưa ấy, như được trở về tuổi trẻ một lần nữa và chìm đắm trong đó. Còn với những người đang trong khoảng này, thì cứ từ từ tận hưởng và đón nhận mọi biến cố sắp tới với mình nhé!