“Yêu sao để không đau” chứa đựng những lời chia sẻ về cách giữ gìn tình yêu trong mỗi chúng ta của Hạ Vũ, là những gì tác giả đã trải nghiệm và ghi nhận. Bạn có thể lấy nó làm hành trang để vững bước trên con đường tình yêu của mình, cũng có thể đọc để biết suy nghĩ của một người xa lạ, và yêu theo cách của riêng. Dù là cách yêu nào, lựa chọn yêu ra sao thì cũng đừng hối tiếc với những gì mình đã chọn vì chẳng có gì là tuyệt đối.
Review Yêu sao để không đau
Những câu chuyện đời thường cũng dạy ta nhiều thứ hay ho. “Yêu sao để không đau“ đây là 1 cuốn tản văn của Hạ Vũ giúp bạn phấn chấn sau thời gian vừa mới chia tay.
Thật ra đã gọi là “yêu” thì chắc chắn sẽ đau. Vì chúng ta thật lòng thật dạ đi yêu một người nào đó. Cố gắng trao hết những gì mình có cho người ta. Cho đến khi tình yêu tan vỡ và mình cũng gần như mất hết tất cả. Thế giới gần như bị nhấn chìm, không còn những tia sáng lung linh trên gương mặt ấy. Rồi nụ cười ấy cũng đã tan nhanh. Mình đau khổ vật vã chực chờ được khóc như ngày trẻ thơ.
“Yêu sao để không đau“, ngoại trừ mình yêu bản thân ra, chừa chút xíu tình cảm đó cho con người ấy ra thì lúc nào cũng phải tâm niệm câu thần chú. “Yêu thật dạ, hạ quyết tâm. Cứ thật lòng, không sợ muộn“.
Hãy yêu như chưa từng đuợc yêu để lỡ có chia tay mình cũng không có điều gì hối tiếc. Những việc muốn làm với người yêu, nắm tay dạo biển, đi chùa cầu nguyện, đi ăn một nhà hàng nào đó ..v.v.. thì hãy cứ hạ quyết tâm làm đi. Đừng chần chừ, thời gian như thoi đưa, hoa tàn trăng lặn, mọi thứ thay đổi huống chi tình cảm con người.
Quan trọng “Yêu sao để không đau” đưa ra những dẫn dụ rất ư là thực tế. Để mình cảm nhận ra những chân lý sống nên được đề xuất khắc bảng vàng. Vừa hay và chí lí quá chừng quá đổi.
Yêu là một vấn đề nan giải, được yêu đã là một hạnh phúc đơn sơ, mình yêu ngược lại người ấy lại là đúng sở cầu như ý. Nhưng ở đời mà, được mấy người nhoẻ miệng cười tươi khoe răng trăng bốc chứ, đa phần ai cũng dặm dụi dấu diếm cái tan thương phía sau nụ cười tan vỡ đó không à.
“Yêu sao để không đau” đừng bảo ngừng yêu sẽ không sao nhé. Vì ai trên đời này được vui vẻ trọn vẹn khi lẽ loi một mình đâu.
Cứ yêu thật lòng trao ra thật dạ, chia tay đừng lưu luyến tiếc thương. Hãy nghĩ mình đã làm hết sức có thể, nếu chia ly đừng lấy đó làm buồn.
Bởi vì đã từng hạnh phúc, đã từng nắm tay, đã từng bên nhau một khoảnh khắc nào đó cũng rất đáng trân trọng.
Hạ chốt câu đánh đố của nhà văn Hạ Vũ xíu nha. “Yêu sao để không đau” Cứ yêu thật lòng thì sẽ không sao mà!
Đã qua thời tuổi trẻ
Để xây mộng lưng chừng
Những gì mìmh mong muốn
Sao còn phải dửng dưng?
Người năm nào ta gặp
Liệu có phải là duyên
Nếu bây giờ xa khuất
Liệu ta có đau buồn?
Đã qua thời tuổi trẻ
Lòng dạ cũng khó hơn
Có người cho ta nhớ
Thôi thì hãy yêu thương!
Thế thôi!
– Mạc Mạc
Review Yêu sao để không đau
“…chuyện tình yêu của mình, chính mình phải hiểu rõ hơn ai cả. Giữa trăm vạn người dưng, người ấy lại chọn mình, là có lý do của người ấy. Yêu người, thì phải tin người, cũng như quan trọng hơn cả, là phải tin ở chính bản thân mình. Mình còn không tự tin ở mình, luôn buồn rầu ủ rũ, thì lấy ai dám tin mình đây?”
“Một điều vô cùng quan trọng không thể không kể đến, đó là khi yêu, cả hai nhất định phải cùng nhau gánh vác tình yêu ấy. Đừng bao giờ có suy nghĩ yêu giùm luôn cả phần người ta. Khác gì mấy tình yêu đơn phương? Yêu giùm được đến bao giờ?”
“… khi yêu, dù yêu nhiều dến cỡ nào, cũng nên tập dành cho nhau những khoảng trống riêng, một mình mình tự tại, độc lập, mạnh mẽ.
Ví như một buổi tối cuối tuần, người nói người bận mất rồi, chẳng thế cùng ta đi dạo phố. Thay vi ngồi ủ dột, thờ thẫn ở nhà, tiếc nuối để ngày lộng gió thanh mát trôi qua, ta hây vẫn cứ lên đồ thật đẹp, mỉm cười thật tươi, tự tin bước ra phố, tiếp tục ý định tìm kiếm niềm vui cuối tuần cho minh. Có thế thiếu người, niềm vui đã vơi đi một nửa, nhưng nhất định không được vì người mà ta chẳng còn thiết tha điều chi.”
“Tình yêu vốn dĩ chỉ là một thứ cảm xúc rất đỗi bình thường và trần tục. Khi một người cảm thấy nhớ nhung, muốn bên cạnh một người, muốn lo lắng và hi sinh cho người ấy, thì đó là Yêu.
Nhưng, đã là cảm xúc, thì rất dễ phai nhạt, khi bị tác động bởi thời gian, và vô vàn điều khác trong cuộc sống. Dù buồn đến cùng cực, vui đến hết cỡ, hay, yêu đến điên đảo… thì cùng sẽ có ngày mọi thứ nhạt phai dần, đổi thay bằng những thứ cảm xúc khác.
Tuy nhiên, trong cuộc đời này, đỉnh cao của sự gắn kết hai 2 con người lại với nhau, không phải chỉ là những cảm xúc bình thường ấy, mà là sự cần có nhau!
Đôi khi, người ta đi hết cả cuộc đời, bao người mang đến cho họ những cảm xúc vu vơ, mơ hồ đó, na ná nhau như vậy, nhưng cám giác ‘cần’ đó, thì chỉ có duy nhất ở một người thôi!”