Lần cập nhật gần nhất June 21st, 2023 - 10:06 am
Nội dung “Vụng trộm không thể giấu” được xây dựng xoay quanh cuộc sống hằng ngày, học hành, tình cảm đầu đời trong sáng thuần khiết của cô bé Tang Trĩ 13 tuổi dành cho chàng trai Đoàn Gia Hứa, bạn cùng lớp anh trai Tang Diên.
Review Vụng trộm không thể giấu
Hôm nay mình sẽ review Vụng trộm không thể giấu, một câu chuyện “trâu già gặm cỏ non” của Đoàn Gia Hứa và Tang Trĩ.
Chắc hẳn bất cứ ai đọc truyện thì đều hiểu cụm từ trên nhỉ, nói nôm na thì là chuyện yêu đương của hai người chênh lệch tuổi tác. Tính ra thì Đoàn Gia Hứa cũng không tính là “già”, vì anh chỉ hơn cô gần 7 tuổi thôi, nhưng Tang Trĩ vào thời điểm gặp anh chỉ mới có 13 tuổi, thực sự quá nhỏ nên dễ khiến cảm giác chênh lệch như cả một thế hệ.
Câu chuyện được tác giả kể theo chiều thời gian từ trước tới nay, bắt đầu từ năm Tang Trĩ học lớp 6, cũng là lần đầu cô gặp anh. Vì anh học chung đại học với anh trai của cô nên cô và anh gặp nhau tại nhà của họ vào một ngày đặc biệt. Ngay khi nhìn thấy anh, cô bé thất thần nhìn ngắm khuôn mặt đẹp trai đó, ngây ngốc nhịn không được nhìn anh thêm vài lần. Và bí mật đầu tiên của hai người chính là sự kiện họp phụ huynh, cũng chính là lần khiến anh trở thành “anh trai ruột” của cô, còn người anh trai ruột thật sự – Tang Diên – bị trở thành phụ huynh, dù có trông non choẹt như Đoàn Gia Hứa. Câu chuyện dối gạt đó như một niềm vui nho nhỏ của cô, dù đối với Đoàn Gia Hứa lúc đó mà nói, chỉ là không muốn làm cho một đứa nhóc cảm thấy khổ sở vì chuyện trường lớp.
Đối với Tang Trĩ mà nói, việc thích Đoàn Gia Hứa là một bí mật mà cả đời này cô cũng không muốn ai biết, đặc biệt là chính anh. Cô chỉ cần được gặp anh, nhìn thấy anh, tự gặm nhấm sự yêu thích và nhớ nhung chỉ một mình mình biết là đã quá đủ. Trong thời kỳ niên thiếu đó, cô hay khóc, bát nháo hoặc vờ quan tâm anh trai cũng chỉ để có cơ hội gặp Đoàn Gia Hứa. Tất cả, anh đều không hay biết. Vậy nên, cô trong mắt anh thời điểm đó chỉ là một đứa nhỏ, chưa hiểu chuyện, hay khóc nhè, giận dỗi nhưng khá yêu quý anh, chẳng khác nào một đứa em gái nhỏ đáng yêu. Cho đến năm cô 19 tuổi, sau khoảng thời gian mấy năm không liên lạc, cô và anh lần nữa gặp lại nhau tại nơi không ngờ đến vào lúc không nghĩ đến, quán KTV. Tang Trĩ đến học đại học tại thành phố Nghi Hà, nơi quê hương và chỗ ở hiện tại của anh. Cho dù cô cố gắng nghĩ rằng đã quên được tình cảm lúc thiếu thời, và chỉ đi học ở đây vì đã lên kế hoạch và chọn ngành học từ lâu nhưng mình nghĩ sâu trong trái tim, vẫn là một chút, một chút xíu hi vọng được lại thấy anh, được gần anh thêm.
Sau đó, là câu chuyện vừa hài hước vừa ngọt ngào của đôi trẻ để có thêm cơ hội hiểu nhau hơn. Khoảng thời gian cả hai có tình có ý mà vờn nhau quả là thích thú, chắc hẳn sẽ khiến bà con độc giả đọc truyện bấn loạn. Tang Trĩ cố gắng duy trì trạng thái “tình trong như đã, mặt ngoài còn e” và chờ đợi xem Đoàn Gia Hứa làm gì để lấy lòng, theo đuổi mình. Đan xen trong khoảnh khắc ngọt ngào là những lúc bâng quơ suy nghĩ của Tang Trĩ, vì yêu nên lúc nào cũng thương cho cảnh đơn độc của anh, vì yêu nên cảm thấy tự ti nhiều thứ và vì yêu, mà cảm thấy bản thân còn quá nhỏ, vì quá nhỏ nên khi nhắc về chuyện yêu anh, cha mẹ cô không đồng ý, anh trai thì “tặng” cho anh mấy cú đấm, bạn bè thì bảo là “trâu già gặm cỏ non”. Dường như mọi người chỉ nghĩ là tình cảm nhất thời của Đoàn Gia Hứa và tình cảm bồng bột trẻ tuổi của Tang Trĩ, mà không hề biết rằng, cô đã phải trải qua cảm giác yêu thầm sáu năm rồi. Nhiều lúc, Tang Trĩ chỉ muốn mình không hề kém Đoàn Gia Hứa bảy tuổi, càng mong có thể mau lớn lên, độc lập tài chính và có sự nghiệp tốt để không ai có thể coi thường tình cảm của hai người.
Đối với Đoàn Gia Hứa, trước khi nhận ra bản thân yêu Tang Trĩ, anh cũng không ngờ rằng mình sẽ coi đối tượng kết hôn và bên nhau lâu dài sẽ là cô em gái hay khóc nhè này. Trước đây, anh đối xử tốt với cô, thứ nhất vì cô còn nhỏ, thứ hai vì cô là em gái của bạn thân mình và thứ ba, là do gia đình cô là người tốt, đã giúp đỡ anh lúc anh khốn khó nhất. Bản chất của Đoàn Gia Hứa cũng được tính là một người tốt. Mình ấn tượng bởi chi tiết khi cô bị bắt nạt, bị người ta lấy mất 20 đồng, anh đã cùng Tang Diên và Tiền Phi đòi lại công bằng cho cô, và hơn hết là không muốn trong ký ức tuổi thơ có vết đen vì bị bắt nạt, anh đã nhẹ nhàng nhét vào túi của cô 20 đồng, khiến cho Tang Trĩ cảm thấy được an ủi, không bị lấy mất 20 đồng – không bị bắt nạt. Tác giả cũng đã để Tang Trĩ cảm ơn cho lần đó vào 5 năm sau, cô đã đứng ra bảo vệ Đoàn Gia Hứa khi thấy anh bị bắt nạt. Bằng sự dũng cảm và yêu thương anh, cô dám thẳng thắn bày tỏ sự che chở dành cho anh của mình trước Khương Dĩnh – một người luôn coi Đoàn Gia Hứa là kẻ thù và không muốn anh được hạnh phúc. Kể từ khi trưởng thành hơn, Tang Trĩ có nhiều cơ hội chân chính để có thể quan tâm và được “ngang hàng” với anh, chứ không còn là cô nhóc mỗi lần có chuyện sẽ đứng sau lưng anh. Và kể từ những lần đó, cô chính thức tạo được niềm yêu thích riêng trong lòng của Đoàn Gia Hứa.
Trong chuyện còn nhiều chi tiết nhỏ nhưng rất hay nhé, chắc chắn sẽ khiến cho mọi người cảm thấy thích thú với sự tinh tế và quan tâm của đôi trẻ này. Hi vọng qua vài điều mình kể đủ để mọi người tìm đọc truyện này nhé. À ngoài ra thì phim chuyển thể sẽ bắt đầu khai máy vào tháng 7 này. Mình hi vọng sẽ chọn được diễn viên đúng với hình ảnh về một Đoàn Gia Hứa có nụ cười yêu nghiệt, đẹp trai và có đôi mắt buồn và một Tang Trĩ xinh xẻo, tinh nghịch nhưng đáng yêu.
Tóm tắt Vụng trộm không thể giấu
Năm nhất sơ trung, cô bé Tang Trĩ 13 tuổi lỡ chọc giận thầy giáo nên bị thầy mời phụ huynh tới trường làm việc. Vì để tránh bị mẹ la mắng, cô vội tìm anh trai cứu trợ, làm mọi cách lấy lòng anh trai Tang Diên tuy nhiên hôm đó Tang Diên đã dẫn theo bạn thân đến nhà chơi và ngồi đợi trong phòng, chính là Đoàn Gia Hứa. Khi Tang Trĩ và Đoàn Gia Hứa lần đầu tiên chạm mặt nhau, cô nàng đã đứng hình trước vẻ đẹp của một chàng trai ngồi kế bên của sổ đến độ tưởng lầm anh hai đã đi phẫu thuật thẩm mỹ để đẹp lên!
Sau khi bị anh hai từ chối giúp đỡ về chuyện họp phụ huynh, Tang Trĩ liền tìm cách gài bẫy, “đe dọa” Đoàn Gia Hứa phải giả anh trai đi họp phụ huynh cho mình. Dù lời đe dọa kia cũng không ảnh hưởng đến bản thân nhưng Đoàn Gia Hứa lại chấp nhận giúp đỡ, còn xoa đầu Tang Trĩ với ánh mắt giành cho người em gái thực sự.
Hai anh em Tang Diên, Tang Trĩ cách nhau 6 tuổi. Tang Trĩ mới học sơ trung, Tang Diên đã là sinh viên Đại học. Hai anh em suốt ngày chí chóe với nhau, anh hai bắt nạt em gái, em gái chơi xỏ anh hai. Trong mắt cô bé Tang Trĩ, anh hai vừa già vừa xấu, chỉ có Gia Hứa ca ca mới là đẹp trai nhất, dịu dàng nhất, tốt với cô nhất trên đời.
Rung động thuở đầu đời khiến một cô bé con vụt trưởng thành. Từ năm 13 tuổi, cô đã hạ bút viết xuống hai giấc mơ lớn nhất của mình: Thứ nhất là đại học Nghi Hà, thứ hai là Đoàn Gia Hứa.
Sau khi tốt nghiệp Đại học, Đoàn Gia Hứa trở về quê nhà, không còn quay lại. Trừ những lời thăm hỏi việc học hành, những ngày lễ nhận được món quà nhỏ anh gửi đến, dường như anh đã không còn ở lại trong cuộc sống của cô nữa. Cuộc sống của hai người đã tách về hai hướng rất xa. Một ở Nam Vu ấm áp, một ở Nghi Hà tuyết rơi.
Cô thích anh như vậy, thích đến nỗi mỗi món đồ anh tặng đều cất kỹ trong phòng. Thích đến nỗi không thể nhìn ai khác cả. Thích đến nỗi những cậu con trai cùng tuổi trong mắt cô đều trở nên ấu trĩ. Cô hiểu rõ lòng mình hơn ai hết. Nhưng tại sao mọi người cứ mãi coi cô là cô gái nhỏ chứ? Tại sao ngay cả anh, cũng chỉ coi cô như một đứa em gái, không hơn? Nhưng cô sẽ lớn lên mà.
Nhưng ngay cả khi đó, Tang Trĩ vẫn nghĩ rằng mình sẽ mãi thích anh như thế. Kỳ hai lớp 10, Tang Trĩ vô tình nghe anh hai Tang Diên nói chuyện điện thoại bảo rẳng anh đã có người yêu, Tang Trĩ tan nát cõi lòng rồi đưa ra một quyết định vô cùng nông nổi, cô trốn nhà bay đến Nghi Hà gặp anh. Khi cô thấy anh xuất hiện cùng một người phụ nữ lạ thì không kìm được khóc òa lên, cô nức nở bảo “em sẽ lớn mà”. Cô tới để tìm anh, nhưng đứng trước mặt anh rồi cũng chẳng thể nói cho anh biết: Em tới để tìm anh. Anh chỉ nghĩ rằng cô yêu qua mạng bị đối tượng từ chối, thất tình mới đau lòng đến thế. Anh đau lòng vì cô, đó chỉ là tình thương của một người anh trai, lo lắng cho cô chu toàn, thật lòng mong cô sẽ nguôi ngoai, quên đi mối tình này.
Sau lần đó cô cố ý trốn anh, không nghe các cuộc gọi của anh nữa, không trả lời tin nhắn, cũng không tặng quà anh những dịp đặc biệt, ước mơ của cô chỉ còn lại đại học Nghi Hà. Nhưng cô lại không ngờ, dù cô có trốn tránh thế nào, duyên phận vẫn liên tục tạo cơ hội cho cả hai gặp nhau, sau nhiều lần chạm mặt, sự quan tâm dành cho đối phương ngày một lớn dần, kéo họ lại gần nhau hơn.
Phần sau viết về những va chạm và rung động của cả hai, đọc thôi mà đã cảm thấy được sự ngọt ngào và đáng yêu rồi nên các bạn tự đọc nhé!