Thanh xuân của bạn đã từng theo đuổi thần tượng, cùng khóc cùng cười với họ trên con đường mang tên “trưởng thành” và rồi đến một ngày có đến gần hơn với họ, gần hơn với tín ngưỡng của chính mình thì có lẽ bạn sẽ hiểu được tâm tình của nữ chính trong truyện. Mười năm thanh xuân, không quá dài so với một đời người nhưng lại là tất cả của một thời tuổi trẻ.
Review Ánh sao duy nhất (2)
Nếu như bạn từng điên cuồng hâm mộ một ai đó, theo dõi từng bước từng con đường mà họ đi, đau lòng đến rơi lệ hay sung sướng đến phát khóc thì có lẽ sẽ thấy thích hoặc cảm thấy gần gũi khi đọc truyện này. Bản thân mình là một fan-gơ gần chục năm nên khi đọc truyện cảm thấy có rất nhiều nét tương đồng với nữ chính về tâm tư của cô ấy.
Nữ chính – Giản Duy là một thiên tài khoa toán của trường đại học A, tuổi còn nhỏ nhưng tiên tục nhảy lớp, mười chín tuổi đã học nghiên cứu sinh. Nhưng cũng vì thế mà Giản Duy không có một người bạn thân nào, vô cùng cô đơn. Năm mười ba tuổi, có một đóa hoa lặng lẽ nở trong lòng Giản Duy, đóa hoa ấy mang tên ‘Giang Ngật’. Tiếng hát của anh như dòng suối ấm áp, sưởi ấm trái tim cô, vuốt ve lên tiếng thở dài của cô, trở thành một tín ngưỡng bất khả xâm phạm, cứ thế bén rễ, lan sâu trong tim Giản Duy. Anh đã dạy cô rất nhiều điều mà có lẽ chính anh cũng chẳng bao giờ biết hết được. Anh giống như kim chỉ nam, như tấm gương triết lý đã chỉ đường dẫn lối, tiếp thêm cho cô nhiều động lực vô hình để tiếp tục tiến bước.
Nam chính – Giang Ngật xuất phát từ Á quân của một cuộc thi hát, sau chuyển sang làm diễn viên. Anh không hẳn là diễn viên nổi tiếng, chỉ là đang trên con đường phấn đấu và tìm kiếm vị trí đích thực của mình. Anh không có bàn tay vàng mà luôn trầy trật nếm gai cố gắng bước từng bước từng bước.
Giản Duy lần đầu tiên gặp tận mắt và vô tình được Giang Ngật giải cứu trong tình huống trớ trêu: Cô bị bao vây, xô ngã ở sân bay vì người ta nhận nhầm cô thành một người nổi tiếng khác, ai bảo cô có gương mặt giống hệt người ta, nhìn nghiêng nhìn thẳng vẫn thấy giống. Lần tiếp theo gặp Giang Ngật là trong đoàn phim, con mèo nổi tiếng của cô cũng là ‘một diễn viên’ trong đoàn phim.
Dần dần quen biết với anh, có thể trò chuyện trực tiếp, có thể chứng kiến tận mắt, có thể hiểu được tính cách con người của anh khiến cô càng thêm yêu mến, càng muốn bảo vệ anh, tình cảm cô dành cho anh tuyệt đối không liên quan đến tình yêu nam nữ, đó là một thứ tình cảm mà có lẽ chỉ có fangirl mới có thể hiểu.
Có một cô bé thế này, liên tục nhiều năm, vào năm mới khi đi chùa dâng hương, ngoài cầu nguyện cho người nhà, cô đều thành kính nguyện cầu anh được bình an thuận lợi, an khang vui vẻ.
Có một cô bé thế này, liên tục nhiều năm, cắt cắt dán dán từng mẩu tin nhỏ về anh trên báo chí để giữ lại cho riêng mình.
Có một cô bé thế này, liên tục nhiều năm, lặng lẽ ngồi trước máy tính, cắt cắt ghép ghép, biên tập những video về anh để đăng tải lên mạng, hi vọng anh được nhiều người biết đến, nhiều người công nhận, nhiều người yêu mến.
Nói chuyện yêu đương với người nổi tiếng chuyện khó khăn áp lực cỡ nào, tủi thân ra sao có lẽ cả hai đều hiểu. Khi nhận ra tình cảm của mình, anh lùi lại hai bước khiến cô cũng phải lùi lại một bước, càng cách lại càng xa. Nhưng càng xa thì lại càng thấy không thể xa hơn được nữa.
Giản Duy như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn, nghe lời dễ bảo, hiểu chuyện nhưng cực kỳ mạnh mẽ, đối với mình, cô chính là một fan girl thành công về cả sự nghiệp và tình cảm. Còn Giang Ngật luôn cố gắng hướng đến phái thực lực, củng cố địa vị để bảo vệ con mèo nhỏ của mình và quan trọng hơn là có thể bước trên con đường mà mình yêu thích.
Có một số điều mình không thích ở Giang Ngật nhưng đây lại là thưc tế thường gặp, ví như anh rất khi đăng tin SNS, nhưng nếu đăng thì toàn nói lời kiểu yêu đương hay thổ lộ tình cảm. Fan thì tưởng là dành cho mình, nhưng thực tế lại chỉ dành cho một người,…
Có một câu trong truyện mình rất thích, cũng chính do Giản Duy nói với em họ khi cô em họ chê bai chỉ trích việc theo đuổi cuồng hay nói chính xác hơn là phấn đấu vì thần tượng của cô: “Em không biết sự tuyệt vời của anh ấy là thiệt thòi của em. Chị không đánh em mà chị thông cảm cho em”, đủ ngầu.
Truyện này Hồi Sênh viết khá chắc tay, giọng văn cũng ổn, bố cục và cách xây dựng nhân vật khá tốt. Tác giả này có cuốn ‘Ánh sao chờ đợi em’ khiến mình không mê nổi, nữ chính bàn tay vàng, YY hơi quá đà.
Nếu như bạn cũng đang/đã từng mê một người nổi tiếng nào đó như Giản Duy hay như mình thì sao lại không đọc thử truyện này nhỉ?
– Tâm Tít Tắp
Có người từng hỏi mình rằng, “Thanh xuân của bạn là ai?”. Với mình thì đó chính là “DBSK” – 5 vị thần đến từ phương Đông. Cho dù đã bao năm trôi qua, hợp tan và ly biệt những năm tháng dài cũng không thể khiến mình quên đi lời hứa cùng với họ. “Always keep the faith. Hope to the end.” (*)
Còn nếu bạn hỏi “Thanh xuân của Giản Duy là ai?”. Thì chắc chắn cô ấy sẽ trả lời là “Giang Ngật”.
Và hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện tình yêu đầy màu sắc cổ tích giữa những hỗn loạn trong thế giới showbiz khắc nghiệt này. Một câu chuyện tình yêu được vẽ nên bằng những sợi tơ yêu thương chất chứa qua từng năm tháng của một cô gái fangirl bé nhỏ và thần tượng trong lòng mình.
* * *
Giản Duy là một cô gái xinh đẹp, thông minh, tính cách lại hiền lành dễ thương. Từ bé đến lớn cô luôn là “học sinh gương mẫu” của thầy cô bạn bè, “con ngoan trò giỏi” của gia đình. Nhưng không ai hay biết, đằng sau vẻ ngoài mềm mại đáng yêu đó là một lý trí kiên cường và trái tim mang đầy chấp niệm. Chỉ là, cô chưa thể tìm được tín ngưỡng của cuộc đời mình. Cô có tất cả mọi thứ, lại như mông lung không hề nắm giữ thứ gì.
Ở lứa tuổi 18 khi sắp bước vào con đường trưởng thành với tương lai tươi sáng phía trước, Giản Duy đã có lúc gần như lạc bước trong mớ hỗn độn mà cô đang chịu đựng. Có thể vì áp lực và kỳ vọng từ mọi người quá lớn, có thể vì mọi người chưa từng hỏi qua và lắng nghe ý kiến của cô, hoặc cũng có thể vì tại thời điểm này những nổi loạn tuổi trẻ trong cô bắt đầu trỗi dậy. Chỉ biết rằng, ở khoảnh khắc ấy, Giản Duy mệt mỏi bất lực và không tìm thấy ánh sáng cho mình.
Nhưng rồi, chỉ trong một cái chớp mắt, khi gương mặt người ấy xuất hiện trên màn hình lớn, khi giọng hát trầm ấm người ấy vang lên bên ngoài sân vận động đông đúc tấp nập. Trái tim đang lơ lửng chênh vênh của cô bỗng nhiên lạc nhịp. Tất cả giống như một vết tích, lặng lẽ khắc vào đáy lòng Giản Duy. Thì ra tên của anh là Giang Ngật, bài anh hát là “Đầy sao”.
“…Thời niên thiếu, vĩnh viễn đều có thể ăn nói ngạo mạn như thế.
Còn nhớ rõ sao?
Tặng cho em bầu trời đầy sao, đó là quá khứ đẹp nhất của chúng ta.”* * *
Giang Ngật – tín ngưỡng trong lòng cô, chấp niệm trong tim cô.
Giản Duy biết rằng, tình cảm mà mình dành cho Giang Ngật giống như từng cơn sóng trên đại dương bao la. Vĩnh viễn chẳng có điểm dừng lại vĩnh viễn không có được hồi đáp. Chỉ lặng lặng vỗ vào bờ và rồi tan biến. Nhưng Giản Duy lại không ngừng nỗ lực cố gắng, từng bước hoàn thiện bản thân và âm thầm đem mọi công sức phát huy để có thể góp một phần sức lực bé nhỏ cho thần tượng của mình. Bởi cô biết, Giang Ngật tựa như vì sao trên bầu trời rộng lớn ấy, còn cô chỉ có thể ngắm nhìn mà không cách nào chạm tay vào được. Giang Ngật, vị thần của cô ở rất xa rất xa…
Nói đến Giang Ngật, anh là một nam thần tượng được yêu thích nhất hiện tại. Anh không chỉ sỡ hữu vẻ ngoài tuấn tú, là ca sĩ với giọng hát thiên phú nổi bật mà còn là một diễn viên đầy thực lực với tính cách ôn hòa trầm tĩnh lại nghiêm túc. Ở thế giới showbiz hỗn tạp này, Giang Ngật như một viên ngọc sáng lấp lánh không dính bụi trần. Vì vậy, anh khiến cho các cô gái đủ mọi lứa tuổi điên cuồng và yêu thích nồng nhiệt.
Giang Ngật gặp được Giản Duy giống như là một sự tình cờ của số phận. Lần đầu tiên anh giúp cô chạy thoát đám phóng viên liều mạng tại sân bay khi nhận nhầm cô với nữ diễn viên đang nổi đình nổi đám khác. Lần thứ hai là tại phim trường nơi anh đang đóng bộ phim mới. Chỉ có điều, cô không xuất hiện một mình mà kèm theo đó là chú mèo Tròn Ung Ủng vô cùng nổi tiếng trên weibo. Thì ra, cô là cô chủ nhỏ của nó. Giản Duy – Tròn Ung Ủng, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.
Lúc biết được tình cảm của Giản Duy dành cho mình, Giang Ngật rất cảm động trước chân tình của cô. Nhưng với một thần tượng nổi tiếng như anh thì việc được một ai đó yêu quý là quá đỗi bình thường. Vì thế, anh cho rằng Giản Duy cũng như những cô gái ngoài kia mà thôi, thích anh thật đấy nhưng thích bao nhiêu, thích như thế nào và tồn tại được bao lâu thì không thể nói trước.
Có lẽ, Giang Ngật sẽ nghĩ như thế nếu không có những chuyện khác xảy ra tại phim trường và rắc rối liên tiếp ập đến trong giới showbiz đầy thị phi này. Hóa ra, cô gái bé nhỏ Giản Duy lại có một tình cảm sâu đậm, chấp nhất và kiên định dành cho anh đến vậy. Cô chịu bị người khác ức hiếp vì anh, cô chịu bị người khác chỉ trích vì anh, cô chịu tất cả những tổn thương ấy, lại chưa từng rơi nước mắt hay lùi bước. Giản Duy như một đóa hướng dương rực rỡ, dù chịu bất cứ thử thách nào vẫn vươn những cánh hoa xinh đẹp của mình đến mặt trời. Mà với cô, Giang Ngật chính là mặt trời.
Giang Ngật ban đầu chỉ cảm động và lo lắng cho Giản Duy như một thần tượng dành cho fan trung thành của mình mà thôi. Nhưng không biết từ bao giờ hình ảnh cô gái bé nhỏ trên sân tập hôm ấy với lời nói kiên định về tình cảm của mình dành cho anh và những giọt nước mắt lăn dài lại khiến tim anh đau đến vậy. Giản Duy cứ thế, xâm chiếm lòng anh bằng một thứ tình cảm ấm áp, ngọt ngào mà anh đã có thể gọi tên. Giống như khi anh nói với quản lý của mình rằng: “Nhưng biết làm sao đây? Quả thật em có chút thích cô ấy.”
* * *
Vì thích, nên trong ngày mưa tầm tã ấy, khi cô suýt bị người ta dẫm đạp lên người để chạy theo anh, anh đã dùng những bước chân kiên định vững vàng của mình xuyên qua đám đông, xuyên qua màn mưa, đến bên cô. Chỉ một câu nói: “Đừng sợ, tôi dẫn em rời đi.” cũng đủ khiến trái tim hoảng loạn của Giản Duy tìm được bình yên. Hay khi anh đưa Giản Duy về nhà với bàn ăn là những món do chính anh tự nấu và bó hoa hồng đỏ như một lời tỏ tình yêu thương… Tất cả đều nhẹ nhàng, ngọt ngào tràn qua trái tim cả hai. Chính là rung động và quyến luyến không lời.
Nhưng ở giới showbiz này thì việc một thần tượng yêu một ai đó đã là một tình yêu khó khăn huống gì là tình yêu của một thần tượng và fan của mình. Có thể, cái giá phải trả chính là toàn bộ sự nghiệp và công sức gầy dựng bao nhiêu năm. Cả Giang Ngật và Giản Duy đều hiểu rất rõ những điều ấy. Bởi vì, cô là fan trung thành của anh, cô biết con đường anh đã đi để có được thành công như ngày hôm nay. Anh phải dùng toàn bộ mồ hôi nước mắt cùng máu… Vì hiểu được nên cô không dám đặt cược cũng không đành lòng nhìn anh hủy đi tất cả vì mình.
Giản Duy không hề biết, nếu tình cảm của cô dành cho Giang Ngật là sự chấp niệm cùng tín ngưỡng thì tình cảm của Giang Ngật dành cho cô là sự kiên định, sâu sắc và thấu hiểu tất cả. Anh yêu cô nên nhất định phải bảo vệ cô thật chu toàn trước mọi sóng gió trên cuộc đời này. Giản Duy, là em đã dùng cả thanh xuân để luôn dõi theo anh. Vậy thì, những năm tháng còn lại hãy để anh dùng tình cảm của mình bù đắp cho em.
Đoạn đường tình yêu mà Giản Duy và Giang Ngật đang đi chắc chắn sẽ không dễ dàng gì. Họ phải gặp nhau trong bóng tối, vui cười khi không có ai và chỉ có thể biến yêu thương thành sức mạnh để có thể nỗ lực cho tương lai. Bởi chỉ khi có đủ mọi thứ trong tay, họ mới bảo vệ cho tình yêu của mình và tạo nên một cái kết thật viên mãn được. Vì vậy, Giản Duy, đợi anh. Anh nhất định cùng em viết nên chuyện tình đẹp nhất thế gian này.
* * *
Giản Duy – Em là ánh sao duy nhất của anh.
Giản Duy dùng 9 năm để yêu thương và dõi theo Giang Ngật.
Anh dùng chính phần đời còn lại của mình để cho cô cuộc sống an yên hạnh phúc.Trong buổi concert ấy, Giang Ngật đứng trên sân khấu cao vời vợi, lấp lánh ánh đèn. Anh dùng tiếng hát trầm ấm của mình nhẹ đưa những lời tâm tình chất chứa trong lòng gửi đến người con gái anh yêu thương nhất.
“Anh rốt cuộc thấy được bầu trời đầy sao;
Lại phát hiện, hóa ra em mới là duy nhất.
Anh rốt cuộc thấy được bầu trời đầy sao;
Lại phát hiện, hóa ra em mới là duy nhất.
Thế giới anh nhìn thấy là biển khơi,
Anh rốt cuộc thấy được bầu trời đầy sao,
Lại phát hiện, thì ra em mới là duy nhất;
Anh cuối cùng thấy được bầu trời trời đầy sao;
Rốt cuộc cũng hiểu ra, chỉ có em mới là duy nhất…”* * *
“Ánh sao duy nhất” là một bộ truyện showbiz chuyên sủng ngọt rất hay và rất đáng đọc nữa của tác giả Hồi Sênh. Nội dung truyện đơn giản kể về tình yêu của một fan dành cho thần tượng và cái kết đẹp như mơ vô cùng viên mãn.
Truyện không chỉ đưa người đọc đi từ cảm xúc này đến cảm xúc khác của nhân vật mà còn khắc họa rõ nét những biến chuyển tâm lý, những ngốc nghếch khờ dại và cả những kiên định chấp nhất của fan với thần tượng của mình. Đọc truyện này chúng ta sẽ thấy được bóng dáng bản thân ở đâu đó, từng khóc từng cười từng vui sướng từng đau lòng theo mỗi bước chân dõi theo người ấy. Thanh xuân – mang theo tên một người, trở thành tín ngưỡng cũng trở thành chấp niệm khắc ghi đến hết đời.
Trong truyện cả nhân vật nam chính và nữ chính đều được xây dựng rất xuất sắc và có đầu tư. Thật sự đọc truyện mà mình yêu thích đến nỗi đã nghĩ rằng nếu có một thần tượng như Giang Ngật ở ngoài đời thì sẽ được yêu mến đến nhường nào kia chứ. Và nếu có một fangirl như Giản Duy thì chắc chắn ai là thần tượng của cô ấy cũng sẽ rất tự hào và hãnh diện.
Nội dung truyện không chỉ xoay quanh các nhân vật mà còn mở rộng và bật mí nhiều góc khuất đằng sau những hào quang ở thế giới showbiz này. Nó không hề hào nhoáng và rực rỡ như mọi người vốn tưởng đâu ạ. Nó khắc nghiệt, tàn nhẫn và nhơ nhớp đến mức khiến người khác khiếp sợ. Vì thế, sau khi đọc xong câu chuyện này mong mọi người có một góc nhìn khác đa chiều hơn về giới showbiz thị phi hỗn tạp này nhé.
À, một điểm cộng rất lớn khiến mình muốn đề cử nhiệt liệt cho bộ “Ánh sao duy nhất” chính là truyện được dịch siêu siêu mượt luôn nhé, lại còn có chú thích rõ ràng nữa đấy ạ. Tìm được truyện hay đã khó, tìm được truyện dịch hay còn khó hơn í. Nên mọi người đừng bỏ qua truyện hôm nay mình review nhé. Truyện vừa mới edit hoàn và đã có ebook rồi ạ. Mọi người click vào link dẫn trên đầu bài để đọc và tải về nha. Cuối cùng, chúc mn đọc truyện vui vẻ ạ.
– Lạc Hậu