Lần cập nhật gần nhất September 24th, 2023 - 11:52 am
Những ngày mười tám đôi mươi ta đều mơ những giấc mơ lớn, đều khao khát đạp tung tất cả để bay ra khỏi vòng tay của gia đình, mẹ cha. Những ngày hăm lăm nhìn lại hình như giấc mơ đã tiêu hao đi ít nhiều… Ta chậm lại, bớt kì vọng hơn, cũng bớt nỗ lực hơn. Hình như ta không còn trẻ nữa.
Để rồi những bộn bề của cuộc sống cuốn giấc mơ của bạn đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, bạn vội vã trưởng thành, vội vã yêu, vội vã sống, vội vã quên đi khát khao mình từng có. Ừ thì ta lớn rồi phải không?
Nhưng bạn biết không: Bung mình ra sống một đời nhiệt huyết rực rỡ hay thu mình lại bình bình yên yên nơi góc nhà…lựa chọn là ở bạn?
Review Dám mơ lớn, đừng phí hoài tuổi trẻ (2)
Tuổi Trẻ Nhiệt Huyết
Mỗi người đều có một thanh xuân, một thời tuổi trẻ, nhưng sao lại có người thành công, có người thất bại? Câu trả lời hết sức đơn giản là bởi: Cách mỗi người lựa chọn để đến thành công là hoàn toàn khác nhau. Ai mà chẳng có cho mình những ước mơ, những khát vọng. Thế nhưng cuộc sống khắc nghiệt, mỗi lần vấp ngã là một lần ta chùn bước. “Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ” sẽ gieo vào lòng bạn một ngọn lửa nhỏ âm ỉ mà sáng trong để nhen nhóm lại những giấc mơ mãnh liệt trong bạn. Tác giả của cuốn sách này là Lư Tư Hạo- một trong những tác giả trẻ tài năng nhất Trung Quốc. Nhờ văn phong chân thành lạc quan, nhưng cũng không kém phần sâu sắc, lắng đọng, Lư Tư Hạo đã được mọi người yêu mến gọi bằng cái tên: “Nhân khí noãn văn nam thần” (tạm dịch: Nam thần tản văn được yêu thích).
Cuốn sách hướng những người trẻ đến sự TRƯỞNG THÀNH. Những ngày mười tám đôi mươi ta đều mơ những giấc mơ lớn, đều khao khát đạp tung tất cả để bay ra khỏi vòng tay của gia đình, mẹ cha, nhưng khi lớn lên một chút ta mới thực sự hiểu được sự khó khăn. Lúc đó, ta mới thấu hiểu về cuộc đời. Chúng ta cần phải hiểu rằng: Trưởng thành là khi biết đối diện với thực tại, có một ý chí kiên định, luôn xây dựng cuộc sống từ những khuyết điểm của bản thân và thành công của người khác. Nói không với những suy nghĩ tiêu cực, vì nó sẽ dẫn bạn đến ngõ cụt. Đừng suy nghĩ nhiều về những mối quan hệ trong cuộc sống khi bạn chưa thực sự gặp gỡ bản thân mình. Đến bản thân mình còn không tự tin đối mặt thì thử hỏi ai sẽ háo hức khi gặp bạn đây?
Tuổi trẻ mỗi người thường gắn liền với những ước mơ. Điều quan trọng hơn cả là ta thực hiện được ước mơ ấy. Cần những ước mơ để ta thêm động lực, để ta bước tới, nhưng cũng cần hành động để ta đến thành công. Đừng bao giờ để những yếu tố bên ngoài làm lung lay ý chí, mong muốn của ta. Dù sao đi nữa thì vẫn phải cố gắng, sống tốt trong từng giây phút của hiện tại. “Những người không nỗ lực vốn không có tư cách nói chuyện cuộc đời…”. Hãy theo đuổi ước mơ của mình. Chính bạn là người quyết định cuộc đời của mình. Đừng để bản thân phải hối hận, phải thốt lên “giá mà”, “giá như”… Lúc đó đã quá muộn rồi. Thanh xuân chỉ có một, sống sao cho khỏi hối tiếc bạn nhé! Bạn nên nhớ rằng: “Thứ chênh lệch ít nhất giữa người với người chính là chỉ số thông minh, còn chênh lệch lớn nhất là lòng kiên trì.”
Xã hội và những mối quan hệ là một trong những vấn đề chủ yếu mà tác giả đã đặt ra. Ngoài gia đình là nơi ta nghĩ tới khi buồn, thì ta còn có bạn bè, có thần tượng,…có cả người yêu. Thứ mỗi người cần là làm sao để cân bằng những mối quan hệ rối ren ấy. Hiểu nhau là điều vô cùng quan trọng. Nhưng trước tiên phải tìm tần số của bản thân rồi mới có thể tìm thấy người cùng tần số với bạn. Trước hết phải trở thành người bạn không chán ghét rồi hãy gặp người mà bạn không phải lấy lòng. Cuộc sống không đơn giản, hãy đối mặt với thực tại. Sẽ có rất nhiều người, nhiều mối quan hệ mới đến với bạn khi bạn làm chủ được cuộc sống của chính mình.
Tuổi trẻ của bạn chẳng phải tuổi tác hay số đếm, tuổi trẻ được định nghĩa bằng đam mê, bằng ngọn lửa bằng khao khát trong bạn. Hãy tự tin khẳng định mình! Sẽ chẳng ai đánh thuế ước mơ cả, hãy dám ước và dám thực hiện nhé!
– HT Thùy Trang
Dám mơ lớn đừng hoài phí tuổi trẻ.
Lư Tư Hạo.
Một cuốn sách truyền cảm hứng sống cho hơn một triệu thanh niên Trung Quốc.
Một cuốn sách rất thực tế, hoài bão và đầy “tuổi trẻ”.
Khi các bạn còn trẻ, các bạn đã từng băn khoăn về bản thân chưa, về ước mơ và hoài bão của mình chưa?
Tuổi trẻ, chúng ta có nhiều ước mơ, hoài bão lớn lao, nhưng chúng ta liệu có thể thực hiện được? Chúng ta có bị chùn bước bởi những khó khăn của cuộc đời và những cám dỗ của cuộc sống không? Rồi những người mà còn không dám mơ lớn, không dám nghĩ đến những hoài bão và lý tưởng của riêng bản thân, chần chừ và sợ hãi, khép mình trong vòng an toàn của bản thân, nhàm chán và vô vị.
“Dám mơ lớn đừng hoài phí tuổi trẻ” –đừng hoài phí, trì hoãn và sợ hãi.Đúng với cái tên của sách, tuổi trẻ, bao nhiêu ước mơ và hoài bão, hãy cứ mơ đi, đừng chần chừ và sợ hãi. Đọc để cảm nhận, để thấy bản thân đã từng kém cỏi thế nào, từng yếu kém và nhút nhát thế nào. Nhưng cũng sẽ thấy được, bản thân mình đã từng hoài bão to lớn thế nào, và cũng sẽ có người thấy được mình chưa từng dám mơ lớn, bỏ đi tất cả lý tưởng cả bản thân, sống cuộc đời nhàm chán và trải qua một tuổi trẻ vô vị. Cuốn sách với những câu nói khá phũ nhưng lại rất thực tế, nhưng cũng không kém những lời văn mượt mà và nhẹ nhàng, như một người bạn đầy kinh nghiệm, giúp chúng ta nhìn lại bản thân và động viên mình mỗi ngày, tiếp thêm động lực. Bản thân mình đọc nó từ khá lâu rồi, nhưng vẫn luôn đọc đi đọc lại nó, bởi nó rất chân thực, lôi cuốn và có gì đó rất chân thành, một sự chân thành từ chính tác giả gửi đến bạn đọc, một tác giả rất nhiệt tình. Đọc xong không bao giờ cảm thấy hối hận, thấy thật may mắn vì mình đã biết đến cuốn sách này sớm, biết đến vào thời điểm bản thân khó khăn và thiếu động lực, để bản thân vực dậy,có thêm ý nghĩa hơn.“Có những hành động không khác gì ”đâm đầu vào chỗ chết”,vậy hãy kiên trì đi, bởi dù có chết cũng vẫn cam lòng.”Chúng ta thích gì, muốn làm gì thì hãy cứ thử làm đi, bởi có lẽ sẽ không có những cơ hội sau nữa, đừng để khi nhìn lại, tự hỏi bản thân tại sao lúc đó mình không thực hiện việc đó, để bản thân bây giờ phải nuối tiếc, hối hận. Chuyện gì cũng phải kiên trì và tuổi trẻ mà, đừng để trôi qua một cách lãng phí và vô ích, đừng để sau này nhìn lại bản thân cảm thấy nuối tiếc.
Hãy đọc cuốn sách này và cảm nhận, nó cực kỳ tuyệt vời và mới mẻ.
- Le Khanh Linh
Nội dung Dám mơ lớn, đừng phí hoài tuổi trẻ
Nếu bạn đang trong độ tuổi rạo rực, khát khao cháy bỏng của tuổi MƯỜI CHÍN ĐÔI MƯƠI, bạn đang muốn tìm kiếm một sự đồng điệu với tâm hồn của bạn, một quyển sách truyền cảm hứng cho bạn, một người bạn đồng hành trên đoạn đường đẹp nhất ấy, hay bạn muốn HỒI TƯỞNG lại những năm tháng mãnh liệt đã qua, thì quyển sách này là sự lựa chọn hoàn hảo cho bạn vào lúc này, ngay bây giờ!!!
Có người nói, bạn là người như thế nào thì sẽ nghe những bài hát kiểu đó, đọc được thể loại sách ấy, viết ra giọng văn ấy, gặp được người như thế. Và quyển sách mà tôi giới thiệu đây “DÁM MƠ LỚN, ĐỪNG HOÀI PHÍ TUỔI TRẺ” là quyển sách đầu giường của tôi, đây không phải quyển sách đầu tiên mà tôi đọc, nhưng nó cho tôi một cảm giác thuộc về mình. Trong những sự việc và trải lòng của tác giả, tôi thấy dường như tôi không phải là người duy nhất trải qua điều đó, quyển sách này làm khơi gợi khao khát sống của tôi nhất hoặc đơn giản nó phù hợp với tôi nhất. Nếu bạn đang loay hoay trong vòng luẩn quẩn hoài phí tuổi trẻ của chính mình, thì hãy cùng mình khám phá và tìm ra câu trả lời cho chính mình trong quyển sách này nhé!
Với thể loại tản văn Lư Tư Hạo đã cho chúng ta thấy được các vấn đề xoay quanh các mối quan hệ hay bản thân bất lực của tác giả. Nội dung của sách chia làm 4 mục lớn:
– VỀ CUỘC SỐNG
– VỀ TÌNH BẠN
– VỀ ƯỚC MƠ
– VỀ TÌNH YÊU
Khi đi vào mỗi quyển sách tôi thường đọc mục lục và lời tựa trước. Nó giúp chúng ta biết khái quát và những gì mình cần biết để có thể tìm cho mình những quyển sách phù hợp nhất. Vậy nên cho tôi xin phép khái quát một chút về “lời tựa” mà tác giả muốn gửi gắm:
[LỜI TỰA] (004-008)
“Quyển sách này ghi lại rất nhiều thứ về tôi, hoặc về những câu chuyện xung quanh tôi. Nó kể về tôi đã vượt qua nỗi cô đơn thế nào, về tôi thoát khỏi mơ hồ để bước đến hiện tại ra sao, về tôi bằng cách nào đã tìm được nhịp sống của mình sau nhiều đêm thức trắng”.
Lư Tư Hạo đã được mọi người yêu mến gọi bằng cái tên “NHÂN KHÍ NOÃN VĂN NAM THẦN” ( tạm dịch: Nam thần tản văn được yêu thích).
Có một điều thú vị tôi thích ở quyển sách này đó là, ở cuối mỗi chương tác giả đều đề tên bài hát mà anh đã nghe khi viết chúng. Khi đọc mỗi bài anh viết, tôi như đang được trải lòng, cùng hòa quyện đồng điệu giữa hai tâm hồn cùng yêu âm nhạc, nó cho tôi cảm giác được chia sẽ điều gì đó với anh tác giả trẻ này.
[VỀ CUỘC SỐNG] (009-090)
“Một phần của trưởng thành chính là bạn không ngừng nói lời tạm biệt với những điều thân quen, không ngừng chia xa những người thân thuộc, làm những việc trước nay chưa từng làm, yêu một người có lẽ sẽ chẳng đi đến đâu. Một số chuyện không làm thì khó chịu trong lòng, làm rồi lại thấy bản thân thật ngốc nghếch.
Rất lâu sau tôi mới hiểu , trưởng thành chính là việc có thể dần dần chấp nhận dáng vẻ vốn có của mình, có thể sống tốt hơn với một cái tôi cô đơn, một cái tôi mất phương hướng và cả một cái tôi thất bại, chấp nhận, sau đó đối mặt với nó. Bất luận sau này gặp gỡ ai, cuộc sống luôn bắt đầu từ việc gặp gỡ chính bản thân mình”
Bạn thấy một năm qua xẩy ra rất nhiều chuyện nhưng lại không thể nhớ lại hình ảnh hoàn chỉnh, thế rồi một năm lại trải qua trọn vẹn, tốt có xấu có, bi quan có, lạc quan cũng có. Bạn có bao giờ sợ hãi tương lai, sợ sự trưởng thành. Bạn không biết điều gì đang đợi mình ở phía trước, nhưng bạn nhất định phải bước tiếp. Đó là quy luật, nên hãy mạnh mẽ đối diện với chúng nhé. Nếu trước mặt là mặt đường bằng phẳng thì mạnh dạn bước lớn, nếu trước mặt là tường chắn thì phá tường mở lối mà đi. Luôn có con đường dành cho bạn, hãy tin là như vậy.
[VỀ TÌNH BẠN] (091-157)
“Có những tình bạn chính là “yêu quái không bao giờ bị đánh bại bởi thời gian”, nhưng dù vậy chúng ta đều không thể như trước đây, bên nhau mọi lúc mọi nơi, thường xuyên liên lạc với nhau. Chỉ mong cậu sống thật tốt, giống như trong những bức ảnh cậu chụo, mong cậu mọi chuyện thuận buồm xuôi gió như hồi ấy cậu mơ ước, mong có người cùng cậu sánh bước, giống như cậu hằng chờ đợi. Ngày sau gặp lại, hãy đem những chuyện ngốc nghếch và ký ức thuở ấu thơ nhắm cùng rượu nhé”.
Mỗi chúng ta ắt hẳn đều sẽ có cho mình những người bạn tốt, bạn tâm giao, một vài người bạn thân hay là những người từng đồng hành cùng ta, cho dù họ xuất hiện rồi biến mất như thế nào, hãy luôn nhớ một câu: “Rất vui gặp được bạn, không tiếc nuối khi bạn ra đi.” Cuộc sống hằng ngày như bắt ép chúng ta phải đeo hàng trăm cái mặt nạ đến nghẹt thở, nhưng điều tuyệt vời là khi đứng trước đứa bạn thân lâu năm thì bạn sẽ không cần phải kiễng chân, e dè vẫn cứ thoải mái là chính mình, không sợ mất lòng cũng không sợ cười chê, cùng hàn huyên tâm sự, cùng cười đùa với nhau, cảm giác dường như mọi thứ chưa từng thay đổi. “Bạn bằng lòng nghe, tôi nguyện ý kể, nếu bạn có lòng muốn kể cho tôi, tôi cũng sẽ chân thành lắng nghe”. Chỉ có lúc này bạn mới thật sự cảm thấy khoảng cách địa lý không còn quan trọng đến vậy nữa, không cần nhiều lời cả hai cũng vẫn hiểu nhau. Thế giới này cứ thế kéo chúng ta đi, vừa chân thực lại vừa hoang mang, từng giây từng phút thay đổi nhanh chóng, nhưng may thay chúng ta còn có bạn bè.
Theo dòng thời gian trưởng thành, những người bạn còn ở bên sẽ ngày càng ít dần, mà những người còn lại đó chắc chắn vô cùng quan trọng, so với việc phải đi nuôi dưỡng những mối quan hệ thì tôi quen với việc để thuận theo tự nhiên hơn.
[VỀ ƯỚC MƠ] (158-226)
“Sẽ có những lúc bạn không còn niềm tin nữa, nhưng tận sâu trong đáy lòng , trái tim bạn vẫn luôn theo đuổi, vẫn cứ mạo hiểm mà chờ đợi, mà nỗ lực. Trong mỗi quá trình theo đuổi, có quá nhiều thứ không thể kiểm soát, không ai biết ngày mai là thiên đường hay địa ngục, điều duy nhất bạn có thể làm là nỗ lực trong hiện tại, chạy không thắng nổi thời gian thì hãy vượt qua chính mình ngày hôm nay. Không sợ hãi bóng tối, là bởi trong lòng đã có ánh sáng”
Đời người vốn dĩ là một ván cược. Những người nói với bạn từ nhỏ đã biết ước mơ của mình là gì và chưa bao giờ nghi ngờ điều đó, thì người đó hoặc là thiên tài bẩm sinh hoặc là họ chỉ đang nói linh tinh thôi. Hầu hết chúng ta đều không ngừng thay đổi suy nghĩ, không ngừng tìm kiếm con đường của riêng mình. Vào bây giờ ngay lúc này hãy đứng dậy và hành động thôi, chỉ có bước tiếp chúng ta mới biết con đường nào phù hợp với mình.
Chúng ta không biết rằng tương lai sẽ như thế nào, giấc mơ mình miệt mài cố gắng sẽ ra sao. Nhưng đa phần chúng ta đều lựa chọn chịu khổ, lựa chọn hoàn thiện bản thân, vì chúng ta muốn cuộc sống trở nên phong phú đa dạng, vì chúng ta muốn cho bản thân một câu trả lời. Nên trước hết hãy cố gắng kiên trì trên con đường mình chọn lựa nhé. Hứa rồi, bạn không được để thua đấy!
[VỀ TÌNH YÊU] (227-325)
“Bạn sẽ dần phát hiện, “có chuyện để nói” là tiêu chuẩn cơ bản để hai người có thể ở bên nhau. Thế gian này không ai có nghĩa vụ phải chờ đợi ai, duy trì một mối quan hệ hay tình cảm trước nay đều là chuyện của hai người. Giữ sự quan tâm cần thiết, vững bước, vì mục tiêu chung mà cùng nỗ lực, chỉ có như vậy hai người mới có thể cùng duy trì một tần số. Nói chuyện phải giải thích cả nữa ngày hoặc căn bản không thể nói cùng nhau thì phiền biết bao, vậy nên nói chuyện được với nhau là điều vô cùng quan trọng.
Phải tìm tần số của bản thân trước tiên rồi mới có thể tìm thấy người cùng tần số với bạn. Trước hết hãy trở thành người bản thân không chán ghét rồi hãy gặp người mà bạn không phải lấy lòng.”
Nếu bạn mong muốn sự chân thực, bạn phải chân thành, nếu bạn muốn gặp được người bạn có thể đề cao, thì phải chuẩn bị cho bản thân những phẩm chất người khác đề cao. Người ta nói, mọi sự gặp mặt trên thế gian này đều có ý nghĩa của nó, có thể có những người vốn gặp gỡ chỉ để từ biệt. Sau khi từ biệt vẫn còn con đường dài phía trước phải đi. Tất nhiên cũng có những con người gặp gỡ là ở bên nhau thật lâu.
Các bạn đã từng gặp một người đồng điệu về mặt cảm xúc với bạn chưa, là sự tương đồng của hai người trong quá trình trưởng thành, có nhân sinh quan và giá trị quan giống nhau. Nếu các bạn đã gặp được nhau, xin hãy trân trọng người bằng lòng chờ đợi bạn. Cho dù hiện giờ bạn đang còn một thân một mình thì cũng đừng vì cái gọi là cảm giác an toàn mà vội nắm tay sai người nhé. Yêu là dùng cả trái tim chứ không phải qua loa lấy lệ.
Chắc hẳn các bạn ở đây ai cũng đã từng có cho mình ít nhất “một mối tình đơn phương không hồi đáp” đúng không? Tôi cũng đã từng trải qua cảm giác ấy. Một mối tình đến từ một phía, mình tự làm chúng nảy mầm, rồi cũng tự dứt xuống tình cảm ấy, một mối tình ngây ngô đến khờ dại. Cho phép tôi gọi đó là một “mối tình”, bởi vì tình yêu đến từ một phía cũng là tình yêu mà. Nhiều lần trộm nhìn người ấy thật lâu, với nét thơ ngây ấy làm tôi nhớ mãi, nhớ hoài. Đến bây giờ chắc tôi đã không còn có được cảm giác ấy nữa rồi, nhưng những gì lúc ấy đều vẫn rất chân thật đến khó tả.
Tôi rất thích câu nói: “Bạn là người như thế nào sẽ thích thứ tương tự, sẽ gặp người tương đồng, cảm động bởi những điều tương tự.”
– Đào Đào
Trích dẫn Dám mơ lớn, đừng phí hoài tuổi trẻ
“Rất lâu sau này tôi mới hiểu, trưởng thành chính là việc có thể dần dần chấp nhận dáng vẻ vốn có của mình, có thể chung sống tốt hơn với một cái tôi cô đơn, một cái tôi mất phương hướng và cả một cái tôi thất bại, chấp nhận, sau đó đối mặt với nó. Bất luận sau này gặp gỡ ai, cuộc sống luôn bắt đầu từ việc gặp gỡ chính bản thân mình”.
“Thất tình thì có sao?
Tuy rằng việc từ bỏ có lẽ sẽ rất khó, nhưng xin hãy đối xử tốt với mình trước đã.
Dù sao tất cả những gì bạn trải qua hơn hai mươi năm nay không phải là để gặp được một người khiến bạn chà đạp chính mình phải không?
Nếu buồn quá thì đi ăn thứ gì đi, đồ ngốc ạ.”
“Thầy giáo dạy Văn của tôi từng nói thế này: “Triệu Mặc Sênh dù có ngốc thế nào thì ít nhất cũng đã thi đỗ vào trường đại học danh tiếng, mới thể gặp được Hà Dĩ Thâm.”
Trên đời vốn chẳng có cô gái nào cứ ngây ngốc đứng yên một chỗ mà có thể gặp được một người đàn ông tốt cả. Ngay cả trong những câu chuyện ngôn tình được tô vẽ màu hồng cũng không có.
Mọi người đều đang nỗ lực sống, sống theo cách của riêng mình. Có thể bạn rất ngưỡng mộ cuộc sống của ai đó, nhưng lại chẳng thể tường tận họ đã nỗ lực thế nào.
Đừng mải mê cảm thán câu chuyện của người khác khi mà bạn hoàn toàn có cơ hội trở thành nhân vật chính nữa…”
“Nếu có thể, hãy đi xem concert bạn muốn xem một lần, đến nghe trực tiếp những thanh âm đã đồng hành cùng bạn trong tai nghe. Có thể người đó sẽ không bao giờ biết bạn là ai, nhưng chỉ cần bạn biết, những bài hát ấy đã cùng bạn vượt qua những tháng ngày khó khăn là được.”
“Điều tối kỵ nhất trong tình yêu có lẽ là một mực lấy lòng người kia. Kiễng chân để yêu một người, đến một ngày rồi sẽ cảm thấy mệt mỏi. Bất luận thế nào cũng không thể đánh mất cái tôi trong tình yêu. Một người đến cái tôi cũng mất thì người khác biết yêu cái gì ở bạn đây?”
“Yêu thầm, tôi nghĩ mỗi người nhất định đã từng có một người mình thầm yêu, đó là cậu bạn cùng lớp, đó là một đàn anh xuất sắc khóa trên, hay là cậu bạn đồng nghiệp luôn khiến bạn đi làm vui vẻ hơn…
Yêu thầm một người, sẽ thích thứ mà anh ấy thích một cách khó hiểu, chỉ vì muốn biến mình thành người gần gũi với anh ấy nhiều hơn.
Vai diễn này, có vài người sẽ phải diễn một mình đến trọn vẹn.”
“Mỗi cuộc gặp gỡ đều mang ý nghĩa riêng, dẫu chỉ để biệt ly
Những chuyện từng để trong lòng, hôm nay hãy từ dã hết đi. Đến một ngày, có lẽ bạn sẽ không cách nào oán hận nổi những người đã từng ghé qua rồi lại rời khỏi cuộc sống của bạn. Sẽ có một ngày tôi chẳng còn nhớ nổi vì sao tôi lại yêu người đó, nhưng thật may trước khi từ biệt, chúng tôi cũng từng nắm chặt tay nhau. Tôi bây giờ cuối cùng đã tin, tôi tới thành phố này có lẽ chính là để gặp được bạn, còn toàn bộ ý nghĩa của cuộc gặp gỡ này là để nói lời chia tay với bạn.”
“Nhiều năm sau khi nhớ lại những năm tháng trẻ trung nông nổi ấy, tôi mới phát hiện ra có rất nhiều thứ bản thân từng cố gắng kiên trì giữ lấy, đến giờ cũng không còn quan trọng nữa.
Ngày mai mặt trời sẽ lại mọc, bầu trời sẽ lại xanh, và rồi chúng ta sẽ lại tiếp tục mỉm cười với tuổi trẻ của chính mình…”
“Bố mẹ cũng từng có ước mơ, cùng từng có tuổi xuân phơi phới. Có điều, từ sau khi có tôi, bố mẹ đã không chút oán thán mà biến tôi trở thành giấc mơ của họ, đem tất cả tinh hoa của họ đặt vào tôi, chỉ cần tôi sống tốt thì họ cũng tốt. Khi bạn vảm thấy khó khăn, hãy nghĩ tới người thân của mình luôn ở phía sau, đó chính là lý do để chúng ta kiên cường.”
“Trước đây tôi nghe tin một bạn nam mười chín tuổi trong trường chúng tôi nhảy lầu tự sát. Cậu ấy nhảy lầu vì cậu ấy là người đồng tính.
Chuyện như vậy vào thời đại này nghe có vẻ buồn cười đúng không?
Đừng nhắc đến thái độ đối với người đồng tính ở trên mạng hiện nay thoáng ra sao, hồi đó, thái độ với người đồng tính giống như gặp phải yêu ma quỷ quái vậy.
Mười chín là độ tuổi ước mơ và khát khao của bao người?
Một nam sinh mười chín tuổi, độ tuổi mới biết yêu, hoặc có thể sớm hơn.
Lúc đó phát hiện mình không thích con gái, mà là một nam sinh cùng giới tính, cậu ấy đã rối bời biết chừng nào?
Có một lần cậu nói chuyện này với bạn thân, kết quả người bạn thân đó ngày hôm sau đã không thèm nói chuyện với cậu ấy nữa.
Và cuối cùng… cậu ấy đã lựa chọn cái chết.
Bao nhiêu mệt mỏi, bao nhiêu chán nản, bao nhiêu tổn thương… mới đủ để bức con người ta đến bước đường ấy…?
Trong MV ‘Daylight’ của Maroon 5 có một câu khiến tôi nhớ mãi: Một chàng trai cũng đang ở độ tuổi thanh xuân thừa nhận với mẹ rằng mình là gay, mẹ cậu bật khóc mà nói: ‘Mẹ khóc không phải vì con là người đồng tính, mẹ khóc vì mẹ biết thế giới sẽ đối xử thế nào với con.’
Tôi nghĩ nếu chúng ta có thể nhận thức được đồng tính cũng chỉ là một dạng thức của tình yêu, là điều rất đỗi bình thường, thì có lẽ rất nhiều bi kịch đã không xảy ra.
Bởi vì tình yêu vốn dĩ chỉ là rung cảm giữa hai tâm hồn, nào phải phản ứng giữa cơ quan này với cơ quan khác…?”
“Khi bạn không thể đặt chân tới nhiều nơi, khi bạn chỉ có thể uống nước lọc, bạn sẽ cảm thấy nước lọc rất ngon, đó là vì bạn chưa từng uống các loại nước khác, khi bạn đã trải nghiệm khắp nơi, được nếm những thứ nước ngon hơn, uống hết Coca, rượu vang rồi mà vẫn nói thích uống nước lọc thì khi đó bạn mới thực sự thích nước lọc.
Bạn trèo lên rất cao, đi rất xa, không phải để cả thế giới nhìn thấy, mà để nhìn thấy cả thế giới. Nhìn thấy nhiều rồi sẽ biết nên lựa chọn thế nào, đi xa rồi sẽ biết điều mình muốn là gì. Ý nghĩa của việc đi du lịch chính là để bạn đưa ra lựa chọn.
Hiểu rõ bản thân mình lúc nào cũng quan trọng hơn hết thảy.
Sự phiêu bạt của chúng ta, những nỗ lực của chúng ta chính là vì muốn nhìn thấy thế giới, vì muốn hiểu rõ bản thân mình.”
“Bạn luôn hoài niệm cấp hai khi học cấp ba, hoài niệm thời cấp ba lúc học đại học, đến khi đi làm lại nhớ về những năm tháng đại học, thời thiếu niên thì muốn thành người lớn, lúc già rồi lại hoài niệm thanh xuân. Rất lâu sau này bạn sẽ nhận ra, mỗi thời kỳ bạn từng đi qua đều là đẹp nhất, nếu nói thực sự có điều gì hối tiếc, thì chính là khi đó đã không sống hết mình. Không sống trong quá khứ, cũng không sống ở tương lai, sống cho hiện tại mới là quan trọng nhất.”