Một Giản An Kiệt ngoài lạnh trong nóng, cố chấp để che giấu nỗi lòng nhưng liệu có ai có thể mở khóa trái tim cô được nữa không? Một Tịch Hi Thần nguy hiểm nhưng si tình, luôn âm thầm theo dõi người mình yêu, chân thành, không ngại hi sinh và “láu cá” một cách đáng yêu. Cả hai tạo nên một không gian lãng mạn, yêu có, ghét có. Một tình yêu chân thành, ngọt ngào và rất đáng trân trọng.
Review
Sáu năm trước, chỉ vì một hành động ”vô thức” mà Giản An Kiệt đẩy mẹ kế- Thấm Tinh Du đang mang thai ngã về phía cầu thang, đến khi ý thức hành động nguy hiểm đó cô muốn kéo bà ta lại thì đã không còn kịp. Sau đó, cháu trai Thẩm Tinh Du – Tịch Hy Thần chạy đến:
“Rốt cuộc em đã làm cái gì thế?! Em đã làm gì dì thế hả?” và giáng cho cô một cái tát, tiếp nữa ngày hôm sau cô bị cha cô – ông Giản Chấn Lâm đưa đến Pháp du học.
Một mình cô đến Pháp sống cuộc sống bình lặng, đương nhiên nhiều lúc khiến cô cảm thấy vô vị nhưng đây có lẽ là cuộc sống thích hợp với cô nhất ròi. Nhưng một cuộc điện thoại từ mẹ cô – bà Lâm Ngọc Quyên đã “giúp” cô chấm dứt chuỗi ngày nhàm chán tại Pháp.Sáu năm quãng thời gian nói dài không dài, ngắn không ngắn, thời gian đó là đủ – đủ làm thay đổi mọi thứ.
Trở về người đầu tiên cô gặp lại là Tịch Hy Thần, nhìn thấy anh khiến cô nhớ mình là ai, lý do tại sao lại phải rời xa nơi này. Vì thế, cô không biết mình nên dùng thái độ gì để đối mặt với anh: là hận hay là thờ ờ như những người dưng không cần quan tâm đến.
Có lẽ bị sự sợ hãi và hận thù trong lòng che mờ mắt nên cô không nhận ra thái độ của anh đối với mình. Tịch Hy Thần chưa bao giờ ép buộc cô điều gì, cũng chưa từng muốn làm cô tổn thương, tất cả sự chân thành quan tâm của anh chỉ đổi được câu “Anh thật rỗi hơi”.
Anh hỏi:
“Giản An Kiệt, nếu cho nhau một cơ hội, chúng ta sẽ có thể sống hòa hợp.”
Sống hoà hợp ư? Thật nực cười là cô chưa bao giờ có cái suy nghĩ điên rồ đó… cho đến khi rơi vào địa đạo không có lối ra, rơi vào tuyệt vọng, cô tưởng rẳng thượng đế luôn đối xử bất công với mình thì anh xuất hiện, nói rẳng:
“Anh sẽ đưa em ra.”
“Anh chắc được mấy phần?”
“Anh sẽ đưa em ra.”Trong bóng tối giọng nói như tiếng vọng của màn đêm bất giác làm cô nhớ đến một người. Cô vẫn thường tự hỏi: anh ta là ai, chủ nhân của giọng nói mơ hò ấy, giọng nói cô chưa từng quên!
Cô chưa từng nhắc về sinh nhật của mình với ai nhưng mỗi năm cô đều nhận được quà sinh nhật, không hề ghi tên người gửi nhưng những thứ ấy đều là thứ lúc đó cô cần nhất. Có lần cô bạn thân nhất – Christine nói: “An, năm đó mình chạy đến bên cậu là vì có một người con trai nhờ mình chăm sóc cậu. Anh ấy nói hãy đưa cậu đi ăn, đưa cậu đi làm quen với từng cái cây, ngọn cỏ nơi này, đưa cậu đi dạo, đừng để cậu lạc đường…”
Dần dần, “con người thần bí” đó cũng lộ diện. Phải rồi! Bạn đoán đúng rồi đấy – là anh! Là Tịch Hy Thần, là người cứu cô trong tai nạn giao thông, người luôn nắm tay cô khi cô mê man trong bệnh viện khiến cho cô yên lòng. Nhờ có anh, đôi chân của cô “mới không tàn phế, tay trái còn có thế vẽ tranh. Tất cả những điều đó, nói thẳng ra, đều do anh giữ lại”.
Thì ra, cuộc sống bình lặng ở Pháp chính là do một tay anh mang đến, là một tay Tịch Hy Thần trao cho cô.
Còn về nam chính của chúng ta thì sao? Phải nói Tịch Hy Thần trong mắt mọi người là “một người sống nguyên tắc, chín chắn hơn so với tuổi lại cực kỳ thông minh”. Nhưng khi yêu anh cũng giống như những chàng trai khác thôi “hồn vía lên mây, cơm nước không màng, mặt mày ủ dột”. Cuối cùng anh lại quyết đem trái tim lần đầu thổn thức của mình, giấu kín tận đáy lòng cùng với cái tên Giản An Kiệt. Chỉ vì bên cạnh cô đã có người yêu cô và quan tâm cô hết mực, còn anh chỉ là người dưng, mặc dù trên mặt pháp luật cái mác “anh họ” cũng xem như có chút thân thích.
Nếu ai hỏi anh có từng hối hận vì điều gì không? Thì đó chắc chắn là cái tát năm xưa anh đã để lại trên gò má ấy. Hình ảnh Giản An Kiệt ngồi đấy tay ôm một bên má, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn anh như không tin chính anh có thể tát cô, ám ảnh anh ngần ấy năm. Cũng đúng thôi, chính anh cũng không hiểu tại sao mình lại có thể làm như thế mà.
Có lẽ vì vậy mà suốt sáu năm, cô ở xứ người anh vẫn chỉ biết âm thầm dõi theo mà chưa một lần can đảm xuất hiện trước mặt cô, nếu không phải một lần cô rơi xuống địa đạo ấy thì anh cũng không đủ dũng khí đánh cược một lần.
‘An Kiệt, em đối xử không công bằng với anh, ngay từ đầu em đã cự tuyệt anh, mỗi bước đi anh đều cảm thấy mình giống như một thẳng ngốc, biết rõ sẽ không thế lay chuyển được gì…”
Liệu rằng Giản Anh Kiệt có thể tha thứ cho Tịch Hy Thần không, tha thứ để kết thúc mối tình mười hai năm thầm lặng của anh, sáu năm dằn vặt của cô để nhìn về một tương lai đầy hạnh phúc.
– Tâm Dung Hoa
Tóm tắt
Một cuộc sống tươi đẹp, giản dị của Giản An Kiệt cũng như một câu chuyện tình bắt đầu từ khi cô mười lăm tuổi. Cả cuộc sống của cô khi ấy có vô vàn màu sắc, những màu sắc ấy đều được thể hiện qua những gì cô vẽ…
Lên năm, cô cùng cha mẹ đi ngắm bầu trời xanh. Lên mười, cô đem bầu trời xanh ấy vào giấy và luôn cả cha mẹ của mình. Lên mười lăm, cô đã có anh – Tịch Hy Thần, cô đã vẽ anh và Diệp Lận vào trong bức tranh. Cuộc sống của cô lúc này cứ như một màu hồng, tươi đẹp và hạnh phúc.
Cái hạnh phúc ấy của cô đã không kéo dài được lâu từ khi cô nhận ra chỉ còn một mình mình tồn tại trong bức tranh ấy….
Phần 1: Nơi Nào Đông Ấm? – Tình yêu như một cái bẫy ngọt ngào
Nơi Nào Đông Ấm, câu chuyện rất lãng mạn và cũng rất sâu sắc. Vì sự bất cẩn của mình, Giản An Kiệt đã đẩy mẹ kế – Thẩm Tinh Du xuống cầu thang, dù ngay sau đó cô có muốn vươn tay kéo bà lại cũng không còn kịp nữa! Và chính cô đã giết chết đứa em cùng cha khác mẹ chưa chào đời của mình. Ngay ngày hôm sau, bố của cô đã đưa cô đi du học bên nước Pháp xa xôi.
Sáu năm sau, cô trở về. Nhưng trong lòng vẫn còn rất ám ảnh cái tát mà anh dành cho cô. Đối với người bố và mẹ kế dĩ nhiên lạnh nhạt, nhưng còn với anh… là sự sợ hãi.
Nhưng mọi chuyện đã dần thay đổi… Khi anh và cô bị nhốt trong mật đạo, cô đã nhận ra tình cảm anh dành cho cô nhiều thế nào! Không thể tin được, Tịch Hy Thần đã thích cô mười hai năm. Anh cũng là người giúp cô giữ lại được mạng sống và cánh tay phải sau lần tai nạn, và còn rất nhiều lần khác nữa, nhưng tuyệt nhiên anh đều không muốn cô biết…
Tịch Hy Thần từng nói: “….Anh sẽ không ép em, cũng không thử thay đổi cuộc sống hay quan niệm sống của em, con người em hiện giờ đã là một món quà với anh rồi… Anh chỉ hi vọng em có thể đáp lại anh, dù chỉ một chút thôi, đừng để anh có cảm giác mình đang độc diễn”…..
Nơi Nào Đông Ấm chỉ vỏn vẹn 15 chương, nhưng Cố Tây Tước đã khắc họa nên một Tịch Hy Thần bề ngoài lạnh lùng, thông minh, phức tạp nhưng lại rất si tình, si tình với một mình Giản An Kiệt, làm tất cả vì cô mà không mong được hồi đáp. Sau tất cả, anh chỉ cần cô yêu anh, bên anh là đủ.
Phần 2: Nơi nào hạ mát? – Cuộc sống hạnh phúc đầy viên mãn của Giản An Kiệt và Tịch Hy Thần
Giản An Kiệt cho đến hai mươi lăm tuổi thì một bức tranh mới đầy hoàn mỹ và hạnh phúc đã đến với cô… Tịch Hy Thần trong bức tranh năm mười lăm tuổi đã hoàn toàn biến mất, nhưng anh đã âm thầm tồn tại trong bức tranh năm hai lăm tuổi từ lúc nào mà cô không hề hay biết!
Giông tố đã đi qua và những tia nắng ấm áp đầu tiên đã đến với Giản An Kiệt và Tịch Hy Thần. Sau cơn mưa, trời lại sáng, anh và cô đã ở bên nhau, sống chung dưới một mái nhà, có Thần Thần đáng yêu là kết tinh tình yêu của hai người… Ông trời đã không phụ sự si tình của anh.
Nơi Nào Hạ Mát với 25 chương, mỗi chương đều được Cố Tây Tước kể lại những câu chuyện hạnh phúc vụn vặt trong cuộc sống của Giản An Kiệt và Tịch Hy Thần. Nhẹ nhàng và đơn giản, không cần quá mãnh liệt, cũng chẳng cần sống chết vì nhau, chỉ mong ngày ngày được ở bên nhau như vậy là đủ! Hai ta cùng ở bên nhau, dưới một mái nhà của riêng ta, có cả anh, cả em, và cả con của chúng ta.
Hạnh phúc, đơn giản chính là như thế!