Thông qua “Phép lạ của sự tỉnh thức”, thầy Thích Nhất Hạnh mong muốn chúng ta cảm nhận được hạnh phúc trong từng giây phút hiện tại, trong từng công việc hiện tại, toàn tâm toán ý mà sống. Từ một bác sĩ, một người công nhân, một thợ may, một người thợ tiện, một bà nội trợ đến một kỹ sư…. Tất cả những công việc thường nhật đó bỗng trở nên phép lạ khi thắp nên ánh sáng chánh niệm.
Review Phép lạ của sự tỉnh thức
Chúng ta thường hay trăn trở trong cuộc sống của mình rằng: phải chi mình được gặp một người nào đó quan trọng nhất, mình được làm một công việc gì đó quan trọng nhất, mình xuất hiện vào một thời điểm nào đó phù hợp nhất. Và mình cũng thường hay giả định rằng nếu mình trả lời được ba câu hỏi trên thì cuộc sống của mình sẽ vui vẻ, đường thành công của mình rộng mở, danh dự của mình cũng dâng cao. Nhưng thực tế thì khi chúng ta càng cố tìm câu trả lời, chúng ta lại càng không thể có câu trả lời thuyết phục được.
Câu trả lời thật sự nằm ở chỗ ta phải biết sống với thực tại. Thời gian quan trọng nhất là thời gian trong giây phút hiện tại, khi ta đang đứng, khi ta đang ngồi, khi ta đang nói chuyện… trong những thời gian ấy nếu ta không ý thức được việc mình đang đứng, đang ngồi, đang nói chuyện nghĩa là thời gian đó ta không thực sự đang sống một sự sống giá trị. Sự sống chỉ giá trị khi ta biết thưởng thức những giây phút của hiện tại, rửa chén thì toàn tâm cho việc rửa chén, may áo thì toàn tâm cho việc may áo. Rửa chén mà nghĩ đến may áo và ngược lại thì công việc không đạt hiệu quả tốt nhất, tâm trí ta nặng nề, suy nghĩ ta chồng chéo rối rắm, có khi ta còn hoảng loạn, sợ hãi, lo lắng. Chính vì vậy ta phải biết sống trong thực tại và thời gian sống trong thực tại là thời gian quan trọng nhất.
Người quan trọng nhất chính là người đang bên cạnh ta là cha là mẹ, là vợ là chồng, là bạn bè, là con cái, là người hàng xóm, là bác chạy xa ôm mỗi ngày mình gặp… Còn việc quan trọng nhất chính là việc ta làm cho những người quan trọng xung quanh ta. Nếu ta không xem những người xung quanh mình quan trọng thì ta sẽ không biết quý trọng những người mình chưa từng gặp, ta sẽ không biết cho một em nhỏ vùng cao một cây bút nếu ta không biết cho đứa em mình một cây bút, ta sẽ không thể đỡ bà cụ qua đường nếu ta không biết nhẹ nhàng với ông bà của mình trong gia đình, ta sẽ không thấy xót xa lúc nhìn bà mẹ già nuôi hai con ốm nặng nếu ta không thương cha mẹ ta ở nhà…Vậy đó nên người quan trọng nhất chính là những người xung quanh mình, việc quan trọng nhất cũng chính là việc mình làm cho những người xung quanh mình.
Lúc mình uống trà thì mình phải toàn tâm toàn ý cho việc uống trà, nếu mình uống trà mà nghĩ tới chuyện rửa bát hoặc nếu lúc mình đang rửa bát mà mình nghĩ tới chuyện uống trà, mình cố gắng rửa bát nhanh để mình đi uống trà, tâm trạng này những người hiện đại như chúng ta đều gặp phải và nó khiến cho chúng ta lúc nào cũng thấy vội vã, gấp gáp, lo lắng, khẩn trương… Lý do là vì ta đã không thực sự sống với giây phút hiện tại, ta nghĩ nhiều về quá khứ và hiện tại. Hãy tự mình quan sát lại xem, thật ra nếu mình toàn tâm cho việc rửa bát, rồi mình toàn tâm cho việc uống trà thì chất lượng cuộc sống của mình sẽ đạt ở mức cao nhất, cao hơn rất nhiều với lúc mình rửa bát mà nghĩ tới chuyện uống trà.
Khi ta thực hiện một nhiệm vụ gì chung với những người khác, ta phải luôn nhớ rằng ta phải làm thật tốt việc ta đang làm, ta đừng vì mình đã cố gắng làm tốt mà thấy người khác làm chưa tốt rồi sinh ra nóng giận, trách móc, oán hờn. Sự cố gắng làm tốt bổn phận của ta là một sự nhắc nhở người khác tốt nhất. Sự nhắc nhở chỉ thật sự có giá trị khi nó diễn ra trong im lặng nhất, trong sự khiêm tốn nhất. Ta phải luôn nhớ rằng ta làm việc tốt là vì ta trước tiên. Nếu điều ta làm là tốt thì chính cũng là người được hưởng thành quả đó, ví dụ như ta biết bảo vệ môi trường thì thế giới đã có thêm một người biết bảo vệ môi trường và không khí cũng bớt ô nhiễm thêm một chút. khi làm việc mà ta còn nghĩ rằng mình là kẻ phụng sự và những người khác là người được phụng sự thì lúc ấy ta làm là vì ta chớ không phải là vì người khác.
Muốn sống trong tỉnh thức thì chúng ta phải luyện tập hơi thở…. hãy đọc hết quyển sách bạn sẽ biết nên luyện tập như thế nào.