Không phải thanh xuân nào cũng tươi đẹp, không phải câu chuyện vườn trường nào cũng ngây ngô, trong sáng. Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông là một khúc ca buồn da diết, đầy thống khổ và đau đớn, kể về cuộc sống tối tăm và ngột ngạt của Dịch Dao vào những năm tháng thanh xuân, lẽ ra thứ đón chờ cô phải là tình bạn vui tươi, những kỉ niệm tươi đẹp của tuổi học trò nhưng ngờ đâu, cô lại chậm rãi chìm vào dòng nước lạnh giá mang tên “bi thương”.

- Review Bi thương ngược dòng thành sông
- Tóm tắt Bi thương ngược dòng thành sông
- Trích dẫn Bi thương ngược dòng thành sông
Review Bi thương ngược dòng thành sông
Ngay từ chính tên sách đã nêu bật lên nội dung của toàn bộ quyển sách, ngoài bi thương cũng chỉ có bi thương.
Nội dung truyện xoay quanh cuộc sống của Dịch Dao – cô nữ sinh mười bảy tuổi. Mười bảy tuổi, cái tuổi đẹp đẽ biết bao, không có áp lực thi đại học như tuổi mười tám, lại đang mang trong mình sức sống thanh xuân ngập tràn. Nhưng, đó là với một nữ sinh nào đó, riêng với Dịch Dao thì không. Tuổi mười bảy như một chuỗi bi kịch dài nối tiếp nhau liên tục giáng xuống cô nữ sinh bé nhỏ.Dịch Dao sống cùng với Lâm Hoa Phượng – người mẹ mà Dịch Dao căm hận đến mức đã từng nói với người bạn cùng lớn lên từ nhỏ là Tề Minh rằng: “Cậu hỏi Lâm Hoa Phượng à? Bà ta là gái điếm, là một người phụ nữ thối nát. Tớ hận bà ta. Nhưng có lúc tớ vẫn rất yêu bà ta.”
Tớ hận bà ta.
Nỗi hận của Dịch Dao trần trụi để lộ ra ngoài, lại trực tiếp thể hiện cho người khác thấy rõ điều đó.
Việc phải sống với một người mẹ lúc nào cũng mắng chửi, đánh đập mình, Dịch Dao căm hận cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng có lúc tớ vẫn rất yêu bà ta.Tề Minh đã từng nói rằng, Dịch Dao vẫn thiếu một chút tàn nhẫn để làm người ác. Và liệu rằng có phải vì thế mà cuộc đời lại ác với Dịch Dao hơn bất cứ ai hết?
Dịch Dao có thai với người bạn trai tên là Lý Triết. Khi cô và Tề Minh tìm đến gặp hắn nói chuyện thì lại phát hiện hắn sống cùng với một người phụ nữ khác như vợ chồng và rũ bỏ trách nhiệm thản nhiên như không.
Tề Minh vì Dịch Dao mà lao vào ẩu đả với Lý Triết; vì Dịch Dao mà lén lút đi mua que thử thai; vì Dịch Dao muốn phá thai mà dám cả gan trộm tiền của bố. Tề Minh đối với Dịch Dao, có yêu thầm, có che chở, có thương cảm. Chỉ là thứ tình cảm ấy mơ mơ hồ hồ đến mức chính Tề Minh cũng không nhận ra.
Với Dịch Dao, Tề Minh là bi thương ấm áp, cũng là ấm áp bi thương.
Vì thân thiết với Tề Minh mà Dịch Dao bị cô bạn lớp phó – Đường Tiểu Mễ ghen ghét, bày trò hãm hại, đặt điều nói xấu.
Đáng hận chính là, Đường Tiểu Mễ làm tất cả những việc xấu xa đó với khuôn mặt vô cùng ngây thơ và tràn đầy ý tốt.
Dịch Dao những tưởng rằng, dù cả thế giới này không tin cô thì vẫn có Tề Minh một lòng tin tưởng cô trong sạch. Nhưng đáng tiếc, cậu sẵn sàng tin tưởng một người xa lạ chứ không tin tưởng cô.
Chính lúc Dịch Dao tưởng chừng như sắp bị vòng xoáy bi kịch này nhấn chìm, thì cuộc đời lại mang đến cho cô một Cố Sâm Tây tựa như ánh nắng ban mai. Và cuộc đời cũng đồng thời mang một Cố Sâm Tương đến bên cạnh Tề Minh.
Kéo Dịch Dao lên xe và dẫn cô đi xem phim. Là Cố Sâm Tây, không phải Tề Minh. Lo lắng cho Dịch Dao. Là Cố Sâm Tây, không phải Tề Minh.
Tất cả. Là Cố Sâm Tây, không phải Tề Minh.
Nhanh đến mức Dịch Dao không kịp nhận ra, khoảng cách của cô và Tề Minh đã ngày một xa thêm xa.
Cũng như bản tính của mọi sinh vật là xu lợi tránh hại, Tề Minh dần cách xa một phiền phức lớn là Dịch Dao.
Những tưởng ngày tháng êm đẹp kéo dài mãi mãi, nào ngờ bi thương lại nối tiếp bi thương. Dịch Dao phá thai bị nhà trường phát hiện, Lâm Hoa Phượng – người mẹ mà cô căm ghét đã quỳ xuống cầu xin cho cô không bị đuổi học. Nhưng chẳng bao lâu sau đó, bà bị ngã rồi chết tại chỗ. Tề Minh từ lâu cũng đã chuyển nhà đi xa thật xa. Nhưng may mà vẫn có Cố Sâm Tây cùng cô vượt qua tất cả.
Nếu mọi chuyện dừng lại ở đó thì làm sao tác giả lại đặt tên cho cuốn sách này là Bi thương ngược dòng thành sông chứ?
Bi thương vốn kéo dài chẳng dứt…
Cố Sâm Tương bất ngờ tự sát. Nguyên nhân lại liên quan một phần đến Dịch Dao.
Không một ai tin cô vô tội. Tề Minh không. Cố Sâm Tây cũng không.
“Dịch Dao, cậu biết không, những chuyện chị gái tớ trải qua vốn đều thuộc về cậu, bao gồm người chết đi cũng nên là cậu.”
Khi thế giới này không một ai nguyện ý bao dung cho mình, không một ai muốn nghe cô giải thích, Dịch Dao chọn tự tử để những người không tin cô hối hận. Tề Minh hối hận. Cố Sâm Tây càng hối hận tột cùng.
Và tôi cũng hối hận rồi. Hối hận vì đã đọc quyển sách này.
Bi thương ngược dòng thành sông để lại trong tôi những gam màu u ám của bạo lực học đường, bạo lực gia đình và cả bao lực ngôn ngữ. Tất cả những thứ ấy dồn Dịch Dao vào đường cùng và không thể chọn lựa thứ gì ngoài cái c.hết. Nhà trường vốn được cho là nơi an toàn nhất lại để xảy ra những vụ việc bắt nạt, thậm chí là ẩu đả gây ra thương tích cho nhau. Nỗi đáng sợ do bạo lực học đường để lại rất lớn, và lớn hơn bạn nghĩ rất nhiều. Là sợ hãi, là uất ức, là ám ảnh không thể quên đi…
Tôi mong bạn sẽ đọc quyển sách này để nhận ra được rằng bạo lực học đường, bạo lực gia đình, bạo lực ngôn ngữ rốt cuộc đáng sợ đến mức nào mà có thể đẩy con người ta đến gần với cái c.hết như vậy. Hãy đọc để hiểu, để đừng biến chính bạn hay bất cứ người nào thành Dịch Dao thứ hai.