Chúng ta dường như luôn quẩn quanh đi tìm một mục đích sống, một ý nghĩa cuộc đời, mà không nhận ra đằng sau ấy là một nỗi sợ. Sợ thua kém người khác, sợ nghèo đói, sợ cô đơn, sợ cơ cực. Quá nhiều nỗi sợ đến nỗi chúng ta không dám nhìn thẳng vào bản thân mình, để rồi sợ thất vọng về bản thân.

- Review Soi mình trong thế giới muôn hình
- Trích dẫn Soi mình trong thế giới muôn hình
Review Soi mình trong thế giới muôn hình
EMBRACE YOURSELF – HÃY ÔM ẤP BẢN THÂN, ÔM ẤP CẢ NHỮNG XÚC CẢM TIÊU CỰC.
Bạn không thể nhét tất cả rác xuống xuống gầm giường rồi coi như nhà mình sạch sẽ được. Cũng như vậy, bạn không thể kìm nén, giấu giếm cảm xúc tiêu cực rồi cho rằng “tôi ổn”.
Khi có cảm xúc gì đó, hãy cứ gọi tên nó, cho phép nó xảy ra. Bạn có quyền mà. Có quyền giận, buồn, ghen tỵ, thất vọng… Nhưng hãy đảm bảo là bạn chỉ có một mình. Sau khi tập sống thật với cảm xúc của mình, bạn sẽ không còn sợ hãi, trốn tránh nữa. Khi trải rộng mình ra trên dải màu cảm xúc, bạn mới có thể mạnh mẽ và trọn vẹn. Khi thôi ép mình vui vẻ tươi sáng thánh thiện, bạn sẽ càng yêu mình yêu đời hơn.
Cảm xúc khó chịu có giá trị của nó: giận dữ chứng tỏ bạn quan tâm, có ý thức phản kháng; buồn bã chứng tỏ bạn biết rung cảm; còn thấy bi thương là bạn còn tha thiết với đời.
Khi bạn có thể thừa nhận cảm xúc, cũng có nghĩa là bạn tôn trọng bản thân ở bất cứ trạng thái nào. Thà ngồi một mình suy ngẫm về nỗi buồn mà trở nên thấu hiểu chín chắn, còn hơn tìm đến tiếng cười rỗng tuếch của mấy trò hài nhạt nhẽo.
Con người nên có khả năng sống trọn dải màu cảm xúc, chứ không chỉ sống vui vẻ sung sướng không mà thôi. Tiếp nhận nỗi buồn, sự giận dữ, tổn thương, cũng là lối vào của tình yêu, hạnh phúc và hy vọng.